Showing posts with label tình yêu lãng mạng. Show all posts
Showing posts with label tình yêu lãng mạng. Show all posts

Apr 24, 2012

[sưu tầm] 21 Điều Mình Đã Học Từ Cuộc Sống


1. Không van xin

Khi thành lập Góc Suy Ngẫm, mình hy vọng sẽ duy trì được cho đến khi đã có một cộng đồng thật vững chắc. Khi đó, cộng đồng sẽ cùng nhau xây dựng website, cùng nhau bỏ mỗi người một ít kinh phí để duy trì website. Thật ra khoảng tiền để duy trì website là không bao nhiêu, chỉ khoảng 160.000VND/ tháng. Giả sử nếu có 100 người nhiệt tình ủng hộ mỗi tháng thì cũng đã đủ rồi. Do đó, mình đã kí hợp đồng cùng một công ty viễn thông để các bạn có thể nhắn tin nhằm ủng hộ gây quỹ duy trì website.
Nhưng niềm tin ấy đã bị rạn vỡ. Mỗi tháng số tiền nhận được từ tin nhắn chỉ khoảng 50.000VND dù số người truy cập website ngày càng tăng lên. Minh nhận ra rằng không thể cầu xin sự trợ giúp từ những người khác, mà phải sống bằng chính bản thân mình. Do đó, mình đã bắt đầu bán quảng cáo và xin tài trợ cho website. Số tiền đến nay xin được đã đủ để duy trì website trong 2 năm.
Không nên van xin và tin vào lòng tốt của một người nào đó xa lạ mà hãy học cách tự đứng lên bằng đôi chân của mình. Mình nghĩ, ra đời cũng vậy. Nếu bạn không chịu học cách tự lo cho cuộc sống của bạn thân mà mãi dựa dẫm vào lòng thương hại của những người khác, bạn sẽ không tiến xa được.

2. Gia đình là chốn bình yên nhất trong cuộc sống này

Bạn sẽ không tìm được một nơi nào khác mà có những người sẵn sàng hy sinh, lo lắng và bảo bọc bạn hơn gia đình.
Bước ra cuộc sống, rồi bạn sẽ gặp nhiều tranh chấp, bon chen, những oán hờn, ích kỷ… Mỗi người đều có cuộc sống và mục tiêu của riêng họ, nên chẳng lí do gì họ phải quan tâm đến bạn, như cha mẹ, như anh chị em ruột thịt trong nhà.
Hồi còn cấp 3, mình từng viết bài cơm của má. Đó có lẽ là bài viết thật nhất của mình. Không trau chuốt. Không ngôn từ hoa mỹ. Chỉ kể và kể. Giờ mình đã lên đại học, ước mơ về những bữa cơm cùng má không còn xa xôi như xưa nữa. Nhiều lúc hai má con chỉ ăn cơm với mì gói và trứng chiên vì chiều hôm trước má về trễ, không mua được đồ ăn để làm cho bữa trưa hôm sau. Nhưng mình vẫn cảm thấy ấm áp và ngon hơn nhiều so với những phần cơm mua vội vàng trước cổng trường với những món ăn nóng hổi đầy màu sắc (thiệt ra không biết người ta có bỏ phẩm màu hay không).
Hay như ba mình. Có lần mình vội ra ngoài, bóp khóa cửa rồi sau đó sững sờ nhận ra là chìa khóa vẫn còn để trong nhà. Mình gọi cho ba hỏi xem ba có chìa khóa dự phòng không. 12h trưa, ba chạy hơn 40km từ chỗ làm trên tận Bình Dương về nhà chỉ để mở ổ khóa ra cho má con mình (lúc đó, mình tưởng chiều tối ba mới về nên lang thang vật vờ vật vưỡng ngoài đường).
Đó là chưa kể 21 năm ba má nuôi ăn học. Từ khi nhà còn vách lá, mái tranh đến khi đã xây nhà gạch. Từ khi mình chỉ mới biết mở mắt đến khi mình đã vào đại học. Và còn rất nhiều những lần ba má bấm bụng dành tiền cho mình đi chơi với trường, với bạn. Những buổi sáng ba thức dậy ăn cơm nguội để dành tiền lo cho cả nhà…
Những chuyện về gia đình sẽ chẳng bao giờ kể hết được. Đơn giản là vì bạn sẽ chẳng bao giờ tìm được nơi nào bình yên hơn gia đình mình 

3. Đừng bỏ cuộc

Cái số 3 này giống như một lời tổng động viên toàn quốc kháng chiến, nhưng hãy luôn nhớ rằng Đừng bỏ cuộc.
Năm 2009, mình bắt đầu xây dựng website đầu tiên sau khi đọc rất nhiều bài viết từ Eblogviet, Misao và Giaiphapso. Dự định ban đầu của mình là sẽ viết nhiều bài, kiếm nhiều lượt người xem, bán quảng cáo và kiếm tiền hoặc viết bài giới thiệu sản phẩm, chờ người khác mua và kiếm tiền hoa hồng.
Tuần đầu tiên, mình viết đều đặn cho website. 2 ngày/ bài. Tuần thứ 2, giảm xuống còn 4 ngày/bài. Tuần thứ ba, thứ tư, rồi website đó rơi vào quên lãng. Mỗi ngày không có đến 10 người ghé thăm website.
Và mình bỏ cuộc. Để website đó đóng bụi và chết dần dần.
Trong khi đó, một website ra đời vào cùng thời điểm với mình khi ấy, cũng do một bạn người Việt lập nên, giờ đã trở thành một website nổi tiếng. Với thu nhập mỗi tháng lên đến 3500 USD.
Mình quyết định quay trở lại và cố gắng một lần nữa. Lần này, mình quyết tâm hơn và có những cách tiếp cận khác. Website đó của mình dần dà kiếm được thu nhập. Số tiền không nhiều nhưng mình bớt phụ thuộc hơn vào ba má. Nếu lúc trước mình không bỏ cuộc giữa chừng thì có lẽ bây giờ thu nhập của mình đã ổn định với một con số cao hơn.

4. Không bao giờ là quá muộn

Harland Sanders, vị cha đẻ của món gà rán KFC nổi tiếng, đã bị từ chối 1009 lần và mãi đến năm 60 tuổi, ông mới bắt đầu gầy dựng sự nghiệp cho riêng mình.
Vì vậy dẫu có là hôm nay, ngày mai, hay 20 năm nữa, bạn cũng có thể bắt đầu làm những điều mình muốn và thay đổi cuộc sống của chính bạn.
Không bao giờ là quá muộn
Miễn là bạn có niềm tin và sẵn sàng làm việc hết mình để đạt được những điều bạn mong muốn.

5. Đừng xóa đi những gì bạn không tự tay tạo ra

Hồi cấp ba, mình từng có ý định tự tử vì tình. Mình thích một bạn trong lớp và bạn ấy thì không thích mình, thậm chí còn xa lánh và không nói chuyện với mình.
Thế nên mình nghĩ cuộc sống này không còn ý nghĩa nữa, và hay làm ngập các trang cá nhân bằng những hình ảnh chết chóc, ủy mị, cắt tay cắt chân…
Nhớ lại khoảng thời gian đó, mình thấy mình thật là trẻ con. Cuộc sống này vẫn còn biết bao nhiêu điều để sống. Và việc bạn trưởng thành được như ngày hôm nay không chỉ cho mình bạn mà còn cho ba mẹ bạn, cho những người xung quanh bạn, thầy cô, bè bạn của bạn. Bạn không thể ích kỷ và nghĩ cho riêng mình.
Việc ra đi, nghe thì có vẻ dễ dàng, ít nhất là với người chết. Họ chỉ cần leo lên cầu Sài Gòn nhảy cái ùm xuống, và rồi vài phút sau, khi nước đã bắt đầu tràn vào phổi, họ sẽ ra đi. Nhưng với những người ở lại thì đó lại là một chuyện khác. Họ phải học cách chấp nhận những nỗi mất mát, thiếu vắng trong cuộc sống khi bạn ra đi. Những nỗi đau giằng xé ấy còn đau đớn gấp vạn lần nỗi đau xác thịt của những người lựa chọn cái chết. Mà nỗi đau tâm hồn thì càng khó để hàn gắn.

6. Bạn bè có thể rời xa ta, nhưng ký ức thì còn đó mãi mãi

21 tuổi nghĩa là 21 năm sống trên cuộc đời này. Mình đã gặp rất nhiều người. Một số trong đó trở thành bạn, một số không. Những người trở thành bạn có thể vì nhiều lý do: cùng lớp, cùng trường hoặc giả quen nhau trên một diễn đàn trên mạng. Có những người thân hơn, có những người chỉ đôi lần gặp nhau, nói chuyện thấy hợp tính mình cũng xem nhau là bạn. Nhưng dù thân hay không thân, thì mỗi người đều có một vai trò trong cuộc sống của mình như những gam màu trong một bức tranh. Thiếu một màu sẽ làm bức tranh không trọn vẹn.
Nhưng tình bạn thường không kéo dài mãi mãi.
Rồi đến một thời điểm nào đó họ sẽ rời xa ta và đi trên con đường của riêng mình. Mỗi người có một chí hướng, một mục tiêu riêng. Nhiều khi, đi trên đường, ngang qua một đứa bạn cũ, mình mừng rơn. Nhưng phía đối diện đáp lại bằng cái nhìn ráo hoảnh, trống không. Hoặc giả có những tình bạn đã từng rất thân, nhưng một thời gian dài không nói chuyện. Đến khi gặp lại, cuộc trò chuyện là những câu đối đáp ngại ngần rồi im bặt.
Dẫu tình bạn rồi một ngày có thể ra đi, nhưng những ký ức về nó thì còn đọng lại. Mãi mãi. Nhắc người ta nhớ rằng đã từng yêu, từng ghét, từng vụng dại ngây ngô hay từng sống một cách trong trẻo và hồn nhiên thế nào
Nên mình vẫn luôn giữ ký ức về những tình bạn đó, trong một ngăn kéo riêng và cẩn thận đặt vào trong lòng.

7. Yêu và hiểu

Yêu thì thiên về cảm xúc cháy bỏng giữa hai tâm hồn. Hiểu thì thiên về sự chia sẻ những ngọt bùi đắng cay, trăn trở hay vinh quang trong cuộc sống.
Ban đầu thì yêu, nhưng để tình yêu đó dài lâu thì cần phải hiểu. Bởi những cảm xúc nhất thời sẽ không cho bạn đủ nghị lực để cùng người mình yêu vượt qua những sóng gió trong cuộc đời này. Chỉ có hiểu, chỉ có tin, chỉ có san sẻ cho nhau những cảm xúc trong cuộc sống thì tình yêu mới dài lâu được.

8. Đừng khuyên, hãy học cách lắng nghe

Hồi xưa mình thích khuyên bạn A làm cái này, bạn B làm cái kia, những điều mà mình nghĩ rằng sẽ tốt cho bạn. Nhưng rốt cuộc, những lời khuyên đôi khi trở nên sáo rỗng. Vì bản thân chúng ta không biết được chính xác hoàn cảnh của người khác, cũng không thể đi sâu vào tận trong lòng họ để biết họ thật sự đang muốn gì. Chúng ta chỉ là những người ở bên ngoài, chúng ta chỉ thấy được lớp vỏ bên ngoài mà không nhìn ra được những cảm xúc bên trong. Nên nhiều lúc, lời khuyên mà chúng ta đưa ra trở nên giáo điều, cũ kĩ.
Thay vì khuyên, chúng ta hãy học cách lắng nghe mọi người.
Đôi khi, mình hay rủ bạn ra cà phê, chẳng để làm gì cả. Nhiều khi cả buổi cà phê được lấp đầy bằng những câu chuyện không đầu không cuối. Nhưng khi bước ra khỏi quán cà phê. Cảm giác như gánh nặng oằn trĩu trên vai đã vơi đi phần nào.
Đôi khi, người ta nói chỉ cần được ai đó lắng nghe. Vậy là đủ rồi. Giống như bài viết này, thật ra đây không phải là những lời khuyên. Đây chỉ là những gì mình thấy được và kể lại cho các bạn nghe. Và mỗi người sẽ có một cách đón nhận cho riêng mình.

9. Luôn cảnh giác

Bên cạnh những người giúp đỡ bạn, vẫn luôn có những kẻ rình rập và muốn đưa vào tròng. Do đó, lúc nào cũng phải đề cao cảnh giác. Đặc biệt là các bạn hay làm việc trên mạng. Ví dụ như không mở email có tiêu đề lạ, không click vào link lạ, mở chế độ bảo mật 2 tầng của Gmail để tăng tính bảo mật…
Có thể bạn sẽ cho đó là rườm rà, phức tạp. Nhưng đến khi bạn mất những dữ liệu quan trọng thì bạn sẽ biết được giá trị của những việc làm nhỏ ấy.
10. Sống trọn vẹn từng ngày

Mỗi ngày trôi qua, bạn sẽ có thêm 24 giờ để sống (tương đương 1440 phút hay 84600 giây – thiệt ra mấy số này không có ý nghĩa nhiều lắm, nhân lên cho bự vậy thôi hà), và bạn sẽ không thể lấy lại thời gian mà mình đã mất.
Do đó, hãy sống thật trọn vẹn từng ngày (đặc biệt là các bạn trẻ). Bởi nếu cứ mãi phí hoài tuổi trẻ, sẽ có lúc bạn ước giá như thời gian sẽ quay trở lại. Khi ấy, bạn đã ở bên kia của cuộc đời và chẳng thể nào quay trở lại được nữa.

11. Ngừng than vãn

Hãy thực tế một chút. Việc than vãn sẽ tiêu tốn năng lượng (ngồi than), tốn thời gian, tốn chất xám, khiến hệ thần kinh bị căng thẳng do phải đối mặt với những cảm xúc tiêu cực. Mặt khác, than vãn sẽ chẳng giúp ích được cho bạn điều gì cả ngoại trừ việc giúp bạn giải tán một đám đông (chẳng ai muốn nghe bạn than thở về những trắc trở trong cuộc sống của bạn, họ đã có quá nhiều việc để phải suy nghĩ rồi).
Thay vì than vãn bạn có thể:
Tìm ra nguyên nhân khiến bạn suy nghĩ tiêu cực và giải quyết nó.
Nghĩ về những điều khác tích cực hơn làm động lực bước về phía trước.
Làm việc khác, có ích hơn
Dù có chọn giải pháp nào, thì ít nhất, bạn cũng đã không phí hoài thời gian của mình vào việc than thở.

12. Thôi mộng mơ, hãy bắt tay vào thực hiện

Ngày xưa mình hay mơ rằng một ngày nào đó mình sẽ giàu. Kiểu như mình chạy lon ton ra biển, xong nhặt được cái chai. Mình sẽ mở cái chai và bùm, một ông thần hiện ra. Mình sẽ ước thật nhiều đồ ăn, nhà lầu, xe hơi… Mình sống trong những ước mơ, những gì không có thực.
Nhưng rồi mình nhận ra, những câu chuyện thần tiên đó chỉ có trong sách vở. Và đó, âu cũng chỉ là ước mơ của con người. Nếu mình không bắt tay vào làm điều gì đó, mình sẽ không có được gì cả.
Ước mơ thôi không giúp bạn đạt được những gì bạn mong muốn. Chỉ có hành động, chỉ có bắt tay vào thực hiện thì bạn mới bước thêm những bước còn lại đến với giấc mơ của mình.

13. Không làm nhiều việc cùng lúc

Hãy tưởng tượng xem cảnh này có quen không nhé: Bạn mở máy tính, check mail. Trong thời gian chờ đăng nhập mail, bạn mở yahoo và chat với bạn. Khi đã đăng nhập xong vào mail, bạn mở thêm Facebook và cập nhật trạng thái. Bạn sực nhớ chưa làm bài tập về nhà môn toán nên lật đật chạy đi lấy cuốn sách. Khi bạn quay lại, bạn tiếp tục chat, Facebook rồi mới qua mail và quay lại cuốn sách.
Bạn nghĩ rằng làm nhiều việc cùng lúc sẽ giúp tiết kiệm thời gian? Thiệt ra thì không.

Não bộ không thể xử lý nhiều việc cùng lúc. Bên cạnh đó, khi không toàn tâm toàn ý thực hiện một điều gì đó, kết quả sẽ không được như bạn mong muốn (ví dụ: bạn làm xong bài tập, nhưng 4/10 bài bị sai kết quả…)
Thay vào đó, bạn có thể làm từng công việc một lúc. Khi đó, bạn sẽ giải quyết công việc nhanh hơn và hiệu quả hơn. Ngoài ra, bạn sẽ sắp xếp được thời gian biểu của mình thay vì để nó rối tinh rối mù lên như một đống hỗn độn.
Bạn có thể dùng công cụ SimpleOlogy để giúp việc xây dựng thời gian biểu một cách hợp lý hơn

14. Không có những người không có cơ hội, chỉ có những người bỏ qua cơ hội

Cơ hội luôn đầy rẫy. Việc nắm lấy hay không là nằm ở bạn 

15. Trân trọng những hạnh phúc xung quanh bạn

Hạnh phúc là gì?
Đơn giản thôi. Hạnh phúc vẫn luôn ở xung quanh bạn. Là khi bạn còn có cha, có mẹ, có người để yêu thương. Là khi bạn biết cho đi mà không hề toan tính. Những gì từ trái tim sẽ đến được với trái tim.

16. Biết mình muốn gì

Hồi cấp 2, mình ước mơ trở thành kiến trúc sư. Lớp 10, mình lại thích tin học. Sang đến lớp 12, khi đứng giữa những sự lựa chọn về nghề nghiệp, mình quyết định theo ngành tài chính. Hiện giờ, đang học ngành tài chính, mình biết mình không phù hợp lắm với ngành này. Và con đường mình chọn là muốn trở thành một người làm việc toàn thời gian trên mạng.
Mãi đến tận bây giờ, mình mới nhận ra được ước mơ của mình và mình thực sự muốn gì. Dù đã trễ, nhưng mình sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành ước mơ này.
Mình nghĩ, mỗi người nên biết rõ mình muốn gì để có thể toàn tâm toàn ý hoàn thành ước mơ đó.

17. Tình yêu không phải là tất cả

Mình từng nghĩ đến cái chết khi bị từ chối tình yêu.
Đó có lẽ là hành động ngu ngốc nhất trong cuộc đời mình.
Cuộc sống này đáng quý lắm. Và trong cuộc sống, tình yêu không phải là tất cả, còn có gia đình, bạn bè, thầy cô… Nếu không yêu được người này, bạn có thể yêu người khác. Tình yêu không phải là luật, nó không quy đinh bạn phải làm thế này thế kia. Tình yêu, đơn giản là tuân theo những gì trái tim bạn mách bảo.
Nhưng đừng vì không có được tình yêu mà bi lụy. Không có người yêu bạn vẫn có thế sống. Đó chẳng qua chỉ là sự lựa chọn của mỗi người mà thôi.
Đôi khi, mình đọc báo, thấy một vài bạn tự tử vì tình lại thấy xót xa. Việc tự tử sẽ không giúp ích được gì cho bạn ngoại trừ dập tắt cuộc sống của bạn. Và bạn, sẽ chẳng còn làm được điều gì khác để thay đổi đời mình. Khi ấy, dẫu có xót xa, thì cũng đã là quá muộn.
Mình nghĩ nếu có ma, thì những con ma tự tử (đặc biệt là tự tử vì tình) hẳn sẽ đau đớn lắm. Vì chúng sẽ nhìn thấy được cuộc sống, nhìn thấy được nỗi đau của gia đình, sự xót xa trong những tiếng khóc thương của ba, của mẹ. Đau đớn hơn, là khi cái kẻ đã khiến bạn tự tử nhiều khi thấy thoải mái hơn vì bớt đi một cái đuôi bám theo. Khi ấy, chúng có gào thét, có cố níu lấy thì cũng không thể làm gì được. Chúng đã vĩnh viễn rời xa khỏi thế giới này.

18. Biết quan tâm người khác

Ngày xưa mình thường mong một ngày có thể ở một mình, không ai quan tậm. Chỉ có một mình mình với nỗi cô đơn. Khi đó, mình sẽ ngụp lặn trong nỗi cô đơn, để nỗi cô đơn ngấm dần vào da thịt, từng chút một, cho đến khi mình có thể cảm nhận được nó một cách rõ ràng nhất.
Mình đã lầm.
Mình đã trải qua những ngày như vậy. Cảm giác cô đơn giống như một mũi dao, cứa vào da thịt bạn. Khi bạn cần ai đó, ngoảnh đi ngoảnh lại mà không thấy một bóng người. Cảm giác giống như rơi xuống một vực sâu, giơ tay ra mong một bàn tay giữ bạn lại với cuộc đời. Nhưng đáp lại bạn, chỉ là một khoảng không trống rỗng, lạnh lẽo và không một bóng người.
Hãy biết quan tâm đến người khác. Đó không chỉ là việc giữ gìn một tình cảm, mà đó còn là một cơ hội để bạn nhận lại sự quan tâm khi bạn cảm thấy cô đơn và tuyệt vọng nhất.
Nói thì dông dài, nên bạn có thể đọc một mẩu chuyện nhỏ sau đây và có những cảm nhận cho riêng mình.

19. Đừng sa vào hố lầy thông tin

Mỗi ngày mình nhận hơn 20 email. Thường một vài email trong số đó sẽ dẫn đến một số bài viết hay mới đăng trong ngày. Mình thường click vào đó, đọc thông tin, sau đó ghé qua trang chủ để xem có tin gì mới không. Mình cứ tiếp tục click và đọc cho đến khi nhận ra đã mất hơn 1 tiếng đồng hồ chỉ để lang thang trên xa lộ thông tin và không làm được việc gì cả.
Mình nghĩ đây không phải là vấn đề của riêng mình, mà còn là của rất nhiều bạn trẻ hiện nay. (Website bạn đó có thể khác nhau, tùy sở thích, nhưng vẫn là một vòng quay bất tận của click và xem)
Mỗi ngày có rất nhiều sự kiện xảy ra, kéo theo đó là dòng thông tin bất tận. Dù rất nhiều thông tin thú vị nhưng nó sẽ ngốn nhiều thời gian của bạn. Do đó, hãy đặt cho mình một mục tiêu trước khi bắt đầu lướt qua thông tin. Bên cạnh đó, cần học cách đọc nhanh, đọc lướt để nắm ý chính của bài báo thay vì theo dõi từng chi tiết một. Những thói quen đó sẽ giúp bạn tăng tốc độ đọc và đọc được những gì cần thiết thay vì phải ngốn một lượng thông tin vô nghĩa khổng lồ.

20. Đừng bắt người khác theo ý bạn

Ý kiến của bạn không phải là mệnh lệnh và không phải lúc nào cũng đúng. Cách tốt nhất để có được một quyết định phù hợp là cùng thảo luận, lắng nghe lẫn nhau để tìm một hướng giải quyết cho cả hai. Việc bắt ép sẽ khó dẫn đến kết quả tốt cuối cùng. Vì khi bạn cảm thấy không thoải mái với những việc đang làm, bạn sẽ không làm việc hết sức mình.

21. Hãy là chính bạn

Điều khiến bạn đặc biệt trên cõi đời này là vì bạn là chính bạn. Mỗi người có một tính cách riêng, một góc nhìn riêng, một cách tiếp cận riêng. Những điều đó làm nên sự muôn màu muôn vẻ của cuộc sống này.
Bạn không cần phải đẹp, hào hoa, phong nhã. Bạn chỉ cần là chính bạn 
 
SOURCE:gocsuyngam.com

Vì cuộc sống là không chờ đợi

Em vẫn thường tự nhủ với mình, cuộc đời ngắn lắm. Sao em cứ phải cố chấp chờ đợi những hư vô? Cuộc đời của một người hoàn toàn bình thường như em có 1/3 dành cho công việc. 1/3 dành để ngủ. Chỉ còn 1/3 còn lại là để sống cho những gì em mong muốn. Nhưng trong 1/3 phần đời còn lại đó, có rất nhiều tháng ngày em sống mơ hồ không mục đích. Vậy thì khi em biết mình muốn gì, sao em không cố gắng để thực hiện?

 
Người ta vẫn bảo sống là không chờ đợi. Cuộc đời thì ngắn, những ước muốn của em lại quá dài. Nếu em cứ ngập ngừng, không biết có khi nào những ước muốn thành hiện thực?

Tính ra, em đã đi qua hơn 1/3 chặng đường dài của cuộc đời. 30 tuổi – với một người bình thường là lứa tuổi trưởng thành. Với phụ nữ chúng em, đã là bước sang giai đoạn mới. Không phải là mở đường cho những tương lai tươi sáng, mà là lứa tuổi đã “toan về già” như ông bà ta thường nói. Vậy thì em đã làm được gì?

Có những đêm trằn trọc suy nghĩ, em đếm xem mình đã có những gì trong tay? Một ông chồng- hầu như không tồn tại. Một cậu con trai xinh xắn nhưng bướng bỉnh. Lương hàng tháng tạm đủ nuôi sống bản thân và con mình. Học vấn? Tạm đủ cho công việc hiện tại của em. Không nhà cửa. Không xe cộ. Không yêu thương…

Như thế, với một số người đã là nhiều. Với em lại là quá ít. Em tham lam quá chăng? Không biết thế nào là đủ? Không biết an phận với những gì mình có?

Ngồi một mình trong bóng tối, em nghĩ về những yêu thương đã qua. Hình ảnh của một cô bé – là em trong quá khứ hiện về trong tâm tưởng. Đâu rồi, ánh mắt trong sáng thơ ngây? Đâu rồi, những nhiệt thành của lứa tuổi đôi mươi? Đâu rồi, những quan niệm sống mà em hằng tin tưởng?…

Thấy mình đang thay đổi dần từng ngày. Mặc dù ngoại hình có lẽ không già đi nhiều lắm, nhưng suy nghĩ đã chai sạn. Trái tim không còn dễ dàng rung động trước những câu nói, cử chỉ dịu dàng. Những ánh mắt không còn khiến bước chân em loạn nhịp. Những niềm tin và hi vọng đã lụi tàn. Miệng vẫn có thể nói ra những lời bất cần, nhưng trái tim đã nhiều rạn nứt….

Nhưng ngày hôm qua khiến em bừng tỉnh. Những yêu thương đã qua không thể nào lấy lại. Cuộc sống gia đình như một ly nước đã đầy, ngày hôm qua là giọt nước cuối cùng làm tràn cốc. Nhưng những giọt nước ấy, đã đổ đi thì dù bằng cách nào cũng không thể hốt nó trở lại. Trái tim đã rạn nứt, bằng cách nào cũng không thể khiến nó nguyên vẹn như xưa. Vậy thì em còn chờ đợi làm gì?

Thôi thì những ngày đã qua, cứ coi như em đã sống những tháng ngày không mục đích. Cứ coi như những tháng ngày mơ hồ khiến em lạc lối. Cứ coi như em đã bước ra khỏi con đường phủ đầy sương tối để hướng tới ban mai….

Em tạm biệt những tháng ngày đã qua. Cuộc sống vốn là không chờ đợi. Mà em thì đã đi qua quá nhiều những ngày chờ đợi. Đi qua những năm tháng của tuổi thanh xuân mơ mộng. Đi qua những lựa chọn, những yêu thương vô điều kiện….
1/3 chặng đường đã qua tuy không phải là dài nhưng em lựa chọn dừng bước. Em sẽ sống cho những tháng ngày khác, không có anh! Vẫn sẽ có 1/3 trong đó dành để ngủ. Vẫn sẽ có 1/3 trong đó dành cho công việc. Vẫn sẽ có những tháng ngày em mơ hồ không mục đích. Nhưng chắc chắn trong đó sẽ có những tháng ngày em sống cho riêng em!

 (Sưu tầm)

[Sưu tầm] Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu Khi Chia Tay

Những câu nói hay về tình yêu khi chia taylà bộ tổng hợp những câu nói dành cho tình yêu khi nó đã mãi mãi lìa xa.

Tình yêu trong tớ vẫn còn, nhưng niềm tin thì đã vỡ vụn.

Niềm tin vỡ rồi
Nhặt lại làm gì cho xước nữa bàn tay?

Hãy luôn là người tự quyết định. Dù quyết định đó sau này là đúng hay sai thì đó cũng là sự lựa chọn của bạn và quan trọng hơn nữa, khi bạn tự quyết định được cuộc sống và tình yêu của mình, tức là bạn đang biết mình muốn và cần gì, bạn sẽ không bao giờ phải sống trong hai chữ: “Giá như…”
  • Cùng chủ đề
  • Em đến rồi đi, mang theo tất cả
  • Thời điểm nói chia tay
  • Nếu còn có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em
  • Đàn ông thích phụ nữ ở điểm nào?
  • Con trai thích con gái ở điểm nào?
  • Điều bất ngờ cho em!
  • Ý nghĩa các món quà (Sưu tầm đầy đủ)
  • Bí ẩn của nụ hôn (Sưu tầm rất đầy đủ)
  • Ngày lễ Tình yêu - Lịch sử ngày Valentine


  • “Hãy yêu thương say đắm nồng nhiệt, có thể bạn sẽ bị tổn thương nhưng đó là cách để bạn sống trọn vẹn cuộc đời này”.
    “Cảm ơn những vấp ngã năm xưa vì nhờ nó mà tôi lớn lên”.
    Tờ giấy kết hôn chưa bao giờ là một tờ giấy bảo hành, chỉ có tình yêu thương mới là sự bảo hành trọn vẹn và chung thủy nhất mà thôi.
    “Tha thứ một lần để lại bắt đầu yêu”.
    Nếu muốn vui một phút: hãy trả thù. Nếu muốn yên vui một đời: hãy tha thứ!
    Một bức tranh đẹp đôi khi chỉ cần một tác giả. Nhưng bức tranh tình yêu ko thể đẹp nếu như chỉ vẽ bởi một người.

    Từ bỏ không có nghĩa là yếu đuối, đôi khi nó có nghĩa là bạn đủ mạnh mẽ để buông tay. – Khuyết danh


    Những người có trái tim tan nát là những người ở gần với Chúa trời nhất.


    Đôi lúc, sự mất đi của một người khiến thế giới dường như trống vắng hơn ~ Lamartine


    Khi tình yêu ra đi, đừng cúi đầu trong nỗi tuyệt vọng; hãy ngẩng lên và ngước nhìn trời cao để thấy được nơi mà trái tim của bạn đang được chữa lành


    Cách tốt nhất để hàn vỡ những vết thương trong tim là thời gian và những người bạn.


    The best way to mend a broken heart is time and girlfriends. ~Gwyneth Paltrow


    I don’t know why they call it heartbreak. It feels like every other part of my body is broken too. ~Missy Altijd


    Chia tay là một phép lành từ chúa trời. Đó là cách để bạn nhận ra rằng Chúa đã cứu bạn từ sai lầm của Người.


    Trong tình yêu, một cộng một bằng tất cả và hai trừ một bằng không. ~Mignon McLaughlin, The Second Neurotic’s Notebook, 1966


    Tình yêu giống như một chiếc cốc, thà để nó vỡ còn hơn làm bạn đau vì cố gắng ghép những mảnh vỡ lại với nhau. ~ Khuyết Danh.


    Tình yêu như một trò chơi ghép hình. Khi bạn đang yêu, tất cả những mảnh ghép vào đúng vị trí của nó, nhưng khi mọi thứ đổ vỡ, phải mất khá lâu để bạn có thể xếp những mảnh ghép ấy lại.


    Maybe part of loving is learning to let go. ~From the television show The Wonder Years


    I prithee send me back my heart,
    Since I cannot have thine;
    For if from yours you will not part,
    Why, then, shouldst thou have mine?
    ~John Suckling

    As soon as forever is through, I’ll be over you. ~Toto

    Hãy để những giọt nước mắt rơi và làm dịu đi vết thương trong lòng bạn ~Eileen Mayhew


    It’s so curious: one can resist tears and ‘behave’ very well in the hardest hours of grief. But then someone makes you a friendly sign behind a window, or one notices that a flower that was in bud only yesterday has suddenly blossomed, or a letter slips from a drawer… and everything collapses. ~Colette


    Tim là thứ duy nhất có thể hoạt động cả khi đã tan vỡ. ~T.E. Kalem


    Sometimes I wish I were a little kid again, skinned knees are easier to fix than broken hearts. ~Author Unknown


    God can heal a broken heart, but He has to have all the pieces. ~Author Unknown


    What is the opposite of two? A lonely me, a lonely you. ~Richard Wilbur


    Nỗi buồn rồi sẽ trôi đi theo dòng thời gian ~Jean de La Fontaine

    If we must part forever,

    Give me but one kind word to think upon,
    And please myself with, while my heart’s breaking.
    ~Thomas Otway


    Have you ever been hurt and the place tries to heal a bit, and you just pull the scar off of it over and over again. ~Rosa Parks


    With what a deep devotedness of woe
    I wept thy absence – o’er and o’er again
    Thinking of thee, still thee, till thought grew pain,
    And memory, like a drop that, night and day,
    Falls cold and ceaseless, wore my heart away!
    ~Thomas Moore

    Where you used to be, there is a hole in the world, which I find myself constantly walking around in the daytime, and falling in at night. I miss you like hell. ~Edna St. Vincent Millay

    We must embrace pain and burn it as fuel for our journey. ~Kenji Miyazawa


    If you’re going through hell, keep going. ~Winston Churchill


    You can clutch the past so tightly to your chest that it leaves your arms too full to embrace the present. ~Jan Glidewell


    There are things that we don’t want to happen but have to accept, things we don’t want to know but have to learn,
    and people we can’t live without but have to let go. ~Author Unknown


    Pain is inevitable. Suffering is optional. ~M. Kathleen Casey


    I expanded with the joy of your love and presence but now that you’re gone I just feel bloated. ~Carrie Latet


    The robbed that smiles, steals something from the thief. ~William Shakespeare, Othello


    Turn your wounds into wisdom. ~Oprah Winfrey


    Don’t cry when the sun is gone, because the tears won’t let you see the stars. ~Violeta Parra


    The turning point in the process of growing up is when you discover the core of strength within you that survives all hurt. ~Max Lerner, The Unfinished Country, 1950


    “The horror of that moment,” the King went on, “I shall never, never forget!” “You will, though,” the Queen said, “if you don’t make a memorandum of it. ~Lewis Carroll, Through the Looking Glass, 1872


    There is something beautiful about all scars of whatever nature. A scar means the hurt is over, the wound is closed and healed, done with. ~Harry Crews


    Man performs and engenders so much more than he can or should have to bear. That’s how he finds that he can bear anything. ~William Faulkner


    Sadness flies on the wings of the morning and out of the heart of darkness comes the light. ~Jean Giraudoux


    It is foolish to tear one’s hair in grief, as though sorrow would be made less by baldness. ~Cicero


    The flame of love is now just a cold loneliness. ~Uniek Swain


    Rock bottom is good solid ground, and a dead end street is just a place to turn around. ~Buddy Buie and J.R. Cobb, “Rock Bottom”


    Jealousy is simply and clearly the fear that you do not have value. Jealousy scans for evidence to prove the point

    – that others will be preferred and rewarded more than you. There is only one alternative – self-value. If you cannot love yourself, you will not believe that you are loved. You will always think it’s a mistake or luck. Take your eyes off others and turn the scanner within. Find the seeds of your jealousy, clear the old voices and experiences.

    Put all the energy into building your personal and emotional security. Then you will be the one others envy, and you can remember the pain and reach out to them. ~Jennifer James


    Mishaps are like knives, that either serve us or cut us, as we grasp them by the blade or the handle. ~James Russell

    Lowell, “Cambridge Thirty Years Ago,” Literary Essays


    “Old times” never come back and I suppose it’s just as well. What comes back is a new morning every day in the year, and that’s better. ~George E. Woodberry


    When one door closes another door opens; but we so often look so long and so regretfully upon the closed door, that we do not see the ones which open for us. ~Alexander Graham Bell


    I thought when love for you died, I should die.
    It’s dead. Alone, most strangely, I live on.
    ~Rupert Brooke


    I hate the day, because it lendeth light
    To see all things, but not my love to see.
    ~Edmund Spenser


    Count the garden by the flowers, never by the leaves that fall. Count your life with smiles and not the tears that roll. ~Author Unknown


    Earth has no sorrow that Heaven cannot heal. ~Author Unknown


    My love-lies-bleeding. ~Thomas Campbell


    Ask me why I keep on loving you when it’s clear that you don’t feel the same way for me… the problem is that as much as I can’t force you to love me, I can’t force myself to stop loving you. ~Author Unknown


    I never knew until that moment how bad it could hurt to lose something you never really had. ~From the television show The Wonder Years


    Nothing takes the taste out of peanut butter quite like unrequited love. ~Charlie Brown


    Let no one who loves be unhappy… even love unreturned has its rainbow. ~James Matthew Barrie


    When you are sorrowful look again in your heart, and you shall see that in truth you are weeping for that which has been your delight. ~Kahlil Gibran


    Heaven knows we need never be ashamed of our tears, for they are rain upon the blinding dust of earth, overlying our hard hearts. ~Charles Dickens, Great Expectations, 1860


    The soul would have no rainbow had the eyes no tears. ~John Vance Cheney


    Heavy hearts, like heavy clouds in the sky, are best relieved by the letting of a little water. ~Antoine Rivarol


    To weep is to make less the depth of grief. ~William Shakespeare, King Henry the Sixth


    It is some relief to weep; grief is satisfied and carried off by tears. ~Ovid


    Tears are the safety valve of the heart when too much pressure is laid on it. ~Albert Smith


    What soap is for the body, tears are for the soul. ~Jewish Proverb


    The cure for anything is salt water – sweat, tears, or the sea. ~Isak Dinesen


    It is such a secret place, the land of tears. ~Antoine de Saint-Exupery, The Little Prince


    While grief is fresh, every attempt to divert only irritates. You must wait till it be digested, and then amusement will dissipate the remains of it. ~Samuel Johnson


    I believe there are more urgent and honorable occupations than the incomparable waste of time we call suffering. ~Colette


    The beauty of the world has two edges, one of laughter, one of anguish, cutting the heart asunder. ~Virginia Woolf, A Room of One’s Own, 1929


    Doing what’s right is no guarantee against misfortune. ~William McFee


    A new wound makes all the old ones ache again. ~Mignon McLaughlin, The Neurotic’s Notebook, 1960


    Problems are only opportunities with thorns on them. ~Hugh Miller, Snow on the Wind


    That was rough…. Thing to do now is try and forget it…. I guess I don’t quite mean that. It’s not a thing you can forget. Maybe not even a thing you want to forget…. Life’s like that sometimes… Now and then for no good reason a man can figure out, life will just haul off and knock him flat, slam him agin’ the ground so hard it seems like all his insides is busted. But it’s not all like that. A lot of it’s mighty fine, and you can’t afford to waste the good part frettin’ about the bad. That makes it all bad…. Sure, I know – sayin’ it’s one thing and feelin’ it’s another. But I’ll tell you a trick that’s sometimes a big help. When you start lookin’ around for something good to take the place of the bad, as a general rule you can find it. ~From the movie Old Yeller


    God brings men into deep waters, not to drown them, but to cleanse them. ~John Aughey


    In jealousy there is more self-love than love. ~François, Duc de La Rochefoucauld, Maxims, 1665


    A show of envy is an insult to oneself. ~Yevgeny Alexandrovich Yevtushenko


    No man is rich enough to buy back his past. ~Oscar Wilde


    No yesterdays are ever wasted for those who give themselves to today. ~Brendan Francis


    Sưu tầm

    Apr 10, 2012

    Nếu ta yêu một người...

    === NẾU TA YÊU MỘT NGƯỜI .....=======




    Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.


    Nếu một người nào đó yêu ta nhưng ta lại không yêu ngừơi ấy, hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta, nhưng hãy nhẹ nhàng từ chối nhận món quà mà mình không thể đáp lại. Đừng nhận để không gây đau khổ. Cách ta cư xử với tình yêu chính là cách ta cư xử với chính mình, mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc ngay cả khi cách sống và con đường chúng ta đi có khác nhau.

    Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta , nhưng rồi tỉnh yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đỗ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó và rồi ta sẽ hiểu. Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế. Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.C&oacu te; những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu , đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi . Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình .Mãi mãi tình yêu là một điều bí mật. Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi tình yêu đến ngự trị trong ta dù chỉ một khoảnh khắc của cuộc đời mình.

    Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.C&oa cute; thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, phải nhầm lẫn một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn cũng nên trân trọng vì điều đó.

    Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.

    Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng nữa, hãy đi tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

    Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

    Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.

    Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.

    Ðô ;i khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.

    Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.

    Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.

    Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ. Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.
    Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt.Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.


    Sưu tầm
    Xem thêm: http://kenhdaihoc.com/forum/showthread.php?t=3138

    Apr 2, 2012

    Cùng đọc và suy ngẫm cho những ai sắp dc yêu


    Cùng đọc và suy ngẫm cho những ai sắp dc yêu

    Cùng đọc và suy ngẫm cho những ai sắp dc yêu

    " Em... sẽ không làm bồ người khác nữa đâu "

    – Làm bồ của anh nhé!

    - – Làm bồ?

    - – Anh không đùa đâu, anh nói thật đấy.

    - – Ơ kìa, em có đùa đâu, em nói thật mà, ừ thì làm bồ. Thế làm bồ là như thế nào ạ?

    - – Làm tất cả những gì như em làm với người yêu, nhưng chỉ là bồ, không phải người yêu, thế thôi.

    - – Anh nói thật đấy à.

    - – Ừ anh nói thật

    - – Tại sao? Anh có người yêu rồi, em cũng thế, sao anh còn cần bồ làm gì?

    - – Vì anh thích em.

    - – Thích em, nhưng… À anh này, anh vừa phải thôi, anh đừng đưa em vào tròng, đừng nghĩ em trẻ con mà trêu em nhá. Em không bị anh lừa đâu.

    - – Anh không đùa, anh nói thật. Anh thích em, anh thoải mái khi ở bên cạnh em, cách nói chuyện của em khiến anh vui. Anh muốn gần em hơn. Anh có thể nói hết với em mọi thứ không dè dặt, không che đậy, ở bên em anh thật hơn, không phải chỉn chu như ở bên cạnh người yêu anh.

    - – À, em hiểu rồi. Làm bồ như một người bạn để chia sẻ chứ gì ạ. Em sẵn sàng. Em quý anh lắm, em cũng thấy rất thoải mái khi nói chuyện với anh.

    - – Còn nữa, làm bồ…sẽ giống như ở bên cạnh người yêu. Được ôm em, được hôn em…

    - – Vớ vẩn, không được. Sao anh lạ thế. Anh nói chuyện em chẳng hiểu gì cả. Nửa đùa nửa thật. Em chẳng thích thế này đâu.

    - – Anh thích em, thích được chăm sóc em như người yêu em, được em nũng nịu, được vỗ về em mỗi lúc em buồn. Được chạm khẽ vào tay em, và hơn thế nữa…

    - – Thôi anh đừng nói nữa, coi như em chưa nói chuyện với anh hôm nay. Anh suy nghĩ lại đi. Em bắt đầu ghét anh rồi đấy. Chào anh.

    Trang đập mạnh chiếc điện thoại xuống mặt bàn, giận dữ và bối rối, cô chẳng hiểu sao hôm nay Tùng lại nói những điều như thế.

    **********

    Hai tháng quen nhau, một thời gian chưa lâu nhưng đối với Trang, Tùng như một người anh lớn, rất đỗi thân thiết và tâm lý. Chu đáo trong từng cử chỉ, biết quan tâm và lắng nghe cô hơn một người bạn, sẵn sàng đưa cô đi chơi hay gọi điện cho cô những lúc cô buồn. Tất cả đều khiến Trang tin tưởng và quý mến anh. Còn đối với Tùng thì khác, ngay từ lần đầu tiên gặp Trang, ánh mắt trong veo, đôi môi đỏ mọng và cách nói chuyện thông minh của cô đã thực sự hấp dẫn anh, Trang như một ẩn số bắt buộc Tùng phải đi khám phá. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở sự quý mến và niềm đam mê vì cả Tùng và Trang đều đã có người yêu. Mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn nếu Tùng không thích Trang đến như vậy.

    - – Alo

    - – Em đây, Trang đây.

    - – Uh! Anh biết mà, sao vậy em, hết giận anh rồi hả, giận lâu dữ vậy trời. Coi như anh chưa nói gì nhé.

    - – Vâng

    - – Anh vui vì em gọi điện lại cho anh đấy cô bé ạ. Dạo này em sao rồi?

    - – Em vẫn bình thường anh ạ.

    - – …

    - – Uh, em có chuyện gì hả, giọng em buồn quá.

    - – Không …có gì đâu anh, em chỉ muốn gọi cho anh thôi…Thế thôi anh nhé, em chào anh.

    Tít tít…

    Ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra Tùng vội vàng bấm số gọi lại cho Trang, chắc chắn cô bé có chuyện rồi, lạ lắm, mọi ngày cứ líu lo sao hôm nay lại ít nói thế.

    - – Trang hả em, em có chuyện buồn đúng không? Kể cho anh nghe đi? Sao lại giấu anh thế?

    - – …Anh ơi… – Giọng Trang run lên, những tiếng nấc nghẹn ngào phát ra.

    - – Ừ anh đây, anh vẫn nghe em nói đây.

    - – Không có gì đâu anh ạ…. em với anh Nguyên, chia tay rồi.

    - – Sao lại thế? Anh không hiểu.

    - – Anh ấy phản bội em, anh ý có người yêu khác rồi anh ạ.

    - – Có chắc không em? Em nói chuyện với Nguyên chưa? Phải bình tĩnh em ạ, em nên tin người yêu em.

    - – Anh ý bảo người ấy chỉ là bạn, là bạn mà có thể ôm, có thể hôn được hả anh?

    Trang hét lên, những cảm xúc bấy lâu cô kìm nén vỡ òa, cô không muốn tin vào những gì mình chứng kiến nhưng tất cả là sự thật. Cô bị người yêu phản bội. Người mà ai cũng cho rằng anh ý hiền lành và trung thực dối lừa cô. Cô đau đớn và uất hận, cô căm thù con người lấy đi niềm tin vào tình yêucủa cô. Cô muốn trả thù.

    **********

    Lặng đi một hồi lâu để lắng nghe tiếng khóc của Trang, Tùng cảm thấy một nỗi buồn tê tái. Anh thương Trang, anh muốn ở bên cạnh cô, ôm cô vào lòng.

    - – Em nín đi, đừng khóc cho một người không đáng như thế nữa.

    - – …

    - – Vâng, em nín….Từ ngày mai… anh làm bồ của em nhé.

    - – Bồ ư, anh bảo anh đùa mà, quên chuyện ấy đi, anh coi em như em gái, bất cứ lúc nào em cần, anh sẽ ở bên em. Đừng nhắc đến chuyện hôm trước nữa em nhé. Anh đùa thôi mà.

    - – Nhưng em không đùa, em nói thật. Em cần. Em không muốn cô đơn.

    - – Thì anh vẫn ở bên cạnh em mà, anh sẽ lấp đi khoảng trống của em, được chưa cô bé.

    - – Không, thế chưa đủ, em muốn được đi chơi với anh như một người yêu. Được chăm sóc cho anh như với người yêu em. Được ôm và hôn anh khi nào em muốn.

    - – Em…em lấy anh ra để trả thù Nguyên hả?

    - – Không… – Trang ngập ngừng.

    - – Đừng suy nghĩ như thế nữa em nhé, em ngủ đi. Mai anh sẽ qua đưa em đi chơi. Đừng khóc nữa, anh sẽ ở bên em. Em gái bé nhỏ ạ.

    - – Vâng, anh ngủ ngon.

    Lần này, Tùng là người dập máy trước. Anh hiểu cảm giác của Trang, anh biết cô nói như vậy để trả thù Nguyên, anh hơi chạnh lòng, nhưng thực sự anh thấy vui và đến chính bản thân anh cũng không thể lý giải được điều này.

    7 giờ tối hôm sau.

    - – Em muốn đi đâu?

    - – Đi xem phim được không ạ?

    - – Ừ được.

    - – Anh có sợ chị Linh nhìn thấy anh với em đi cùng nhau không?

    - – Sợ gì hả em, Linh hiểu mà, anh cũng kể với Linh về em. Linh bảo quý em lắm đấy.

    - -Thật vậy ạ?

    - – Ừ, thật.

    Vừa đến cửa rạp chiếu phim, Trang đã nhảy phắt xuống xe, cô đưa tay chỉ chỉ vào hầm để xe.

    - – Anh gửi xe đi em đứng đây chờ anh nhé.

    - – Ừ, chờ anh nhé.

    Đôi má lúm đồng tiền của Trang làm cô bé trở nên rất đáng yêu, mới hôm qua còn khóc thế mà hôm nay Trang như một con người khác hẳn. Cô vẫn lí lắc như mọi ngày. “Chắc cô bé không muốn thể hiện là mình buồn rồi về nhà lại khóc một mình cho mà xem”, Tùng nghĩ thầm trong bụng như thế. Đây là lần đầu tiên cô và anh đi xem phim, mọi lần hai người chỉ toàn đi ăn rồi đi uống café, đến những nơi để có thể nói chuyện được, vì Trang sợ mọi người hiểu nhầm.

    - – Anh ơi, xem phim này nhé.

    - – Phim ma hả em, có sợ ma không mà dám xem.

    - – Hì, em có sợ, nhưng có anh đi cùng, em ứ sợ.

    - – Ừ, hôm nay cô thích gì tôi cũng chiều hết.

    - -Thế mua vé xong, anh mua bắp rang bơ với cả pepsi cho em nha.

    - – Dạ vâng ạ.- Tùng kéo dài giọng ra khiến cả hai người cùng bật cười

    Anh cảm thấy vui vui, lâu quá rồi anh chưa được đi xem phim, cả anh và Linh đều bù đầu với công việc, Linh cũng chẳng thích đi xem phim, cô cho rằng mình hết tuổi ấy rồi. Cô và anh thường đến nhà nhau, ăn tối và làm những việc chỉ người lớn mới hiểu. Vậy là quá đủ cho một buổi đi chơi.

    **********

    Hai tiếng ngồi trong rạp trôi qua thật nhanh, một bộ phim chẳng có gì thú vị, tình tiết nhạt nhẽo, phim ma mà ma hiện rõ mồn một nhưng đôi bàn tay nhỏ bé của Trang đang siết mạnh lấy anh, cô bé có vẻ rất sợ hãi, mỗi lần Trang hét lên lại khiến anh bật cười. Thật ngộ nghĩnh, anh cảm giác trái tim mình đang loạn nhịp.

    - – Anh về nhé, em cám ơn, hôm nay em rất vui.

    - – Sao lại cám ơn, em không coi anh là bạn à. Hôm nay anh mời em đi rồi, hôm sau em phải mời anh đi chơi đấy nhé.

    - – Dạ, rõ ạ.

    Tùng phóng xe đi về, mùi hoa sữaphảng phất trong không gian, anh thấy yêu đời lạ, Trang như một luồng gió mới thổi mát tâm hồn anh, một cảm giác mà lâu rồi anh chưa thấy có. Đang miên man trong cảm xúc lâng lâng bất ngờ chuông điện thoại reo, là Linh gọi.

    - – Alo, anh đây.

    - – Anh đang trên đường à, anh vừa đi đâu về thế?

    - – À, hôm nay phòng anh liên hoan, mọi người rủ nhau đi nhậu nhẹt em ạ! Sao thế tình yêu của anh?

    - -À không, chắc là nhầm anh ạ, cái Nga bạn em nó bảo nhìn thấy anh đi với cô bé nào đó vào rạp chiếu phim. Nhưng em nghĩ nó nhầm vì anh có bao giờ đi xem phim đâu.

    - – Ui, thế à, lạ nhỉ. Chắc nó nhầm thôi em ạ. – Tùng giật bắn người, một luồng gió lạnh chạy dọc sống lưng.

    - – Vâng thế thôi anh ạ, anh về nhanh đi anh nhé. Em ngủ đây, yêu anh nhiều.

    - – Ừ hôn em.

    Linh vừa dập máy mồ hôi ứa ra ướt đẫm áo của Tùng, anh chưa bao giờ kể với Linh về Trang như những gì anh nói. Làm sao có thể chấp nhận chuyện người yêu đưa một cô gái khác đi xem phim được chứ, nhưng làm sao Tùng có thể nói cho Trang là anh đang phải lén lút đưa cô đi chơi. Điều kiện không cho phép, nhưng anh cho rằng mình chẳng làm gì sai cả, chỉ là nên cẩn thận hơn cho các lần sau thôi.

    Đã một tuần kể từ ngày đi xem phim, Tùng chưa gặp lại Trang, hai người vẫn gọi điện thoại và nhắn tin cho nhau như thường lệ. Nhưng Tùng bắt đầu cảm thấy một nỗi nhớ đang lớn dần lên, nỗi nhớ không mang tên tình yêu. Hôm nay Trang gọi điện và mời anh đi chơi, lần này không đi xem phim chỉ đơn thuần đi uống café, cô bé có vẻ gầy hơn, đôi mắt ẩn chứa một nỗi buồn sâu lắm. Anh muốn hỏi nhưng sợ sẽ khiến Trang buồn hơn nên lại thôi. Buổi nói chuyện không nhiều tiếng cười, chỉ là những khoảng lặng, anh để yên cho cô thả sức mà suy nghĩ cùng tách café được khuấy liên tục.

    - – Làm bồ thì có thể yêu được không hả anh?

    - – Không em ạ, bồ là bồ, còn người yêu là người yêu.

    - – Sao lại thế ạ? Anh chắc mình sẽ không yêu bồ chứ, có ai nói trước được gì đâu?

    - – Anh hiểu anh mà, anh biết phân biệt rõ ràng giữa thích và yêu, giữa người yêu và bồ em ạ.

    - – Uh, anh tự tin nhỉ.

    - – Anh chỉ nói thế thôi, còn em là em, em không phải là bồ của anh nghe chưa?

    - – Em có nói gì đâu, ta về thôi anh.

    Trang đứng dậy, cái thân hình nhỏ bé ấy thể hiện rõ cô đang mệt mỏi lắm, nhưng cô vẫn cười thật tươi với Tùng mỗi khi bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn cô.

    - – Anh đội mũ bảo hiểm cho em đi.

    - – Hả, anh chưa đội mũ cho ai bao giờ đâu đấy, kể cả chị Linh.

    - – Thì anh đội cho em, có gì khó đâu mà.

    - – Ừ.

    Vừa cúi xuống để gài dây mũ, Trang bất chợt thơm nhẹ vào má Tùng và nói khẽ: “ Em thích anh, thật đấy. Từ mai em sẽ làm bồ anh.”Câu nói và cái thơm bất ngờ khiến Tùng bất động. Anh đứng lặng im mất mấy giây, hạnh phúc xen lẫn bối rối. Anh giống đứa trẻ mới lần đầu biết rung động, tim anh như muốn nhảy ra ngoài lồng ngực. Anh muốn nói không, muốn từ chối lời đề nghị của Trang, nhưng chính sự tham lam của người đàn ông ngăn anh lại. Anh thích sự mới mẻ Trang mang đến. Anh gật đầu đồng ý. Kể từ giây phút ấy họ là tình nhân.

    **********

    23 giờ 15

    Tin nhắn của Trang

    - Em nhớ anh

    - Anh cũng thế.

    23 giờ 30

    - Em nhớ anh

    - Anh biết rồi mà, anh nhớ Trang lắm.

    - Em thích anh.

    Tùng tủm tỉm cười, càng ngày anh càng cảm thấy thích thú với sự ngộ nghĩnh đáng yêu của Trang.

    - Anh thích em nhiều lắm, em ngủ đi nhé. Hôn em.

    - Ai cho anh hôn mà anh hôn. Thơm gió thôi. Xì. Em ngủ đây. Mai gặp lại anh nhé.

    - Khoan đã, sao lại mai hả em?

    - Mai rồi anh biết, anh ngủ đi.

    11 giờ 30 trưa ngày hôm sau.

    - – Anh xuống dưới cổng cơ quan đi, em đang ở đấy.

    - – Sao em lại đến cơ quan anh?

    - – Anh xuống đi rồi biết.

    Tùng vội vàng chạy xuống, anh không hiểu Trang đến cơ quan anh làm gì, mọi người ai cũng biết Linh là người yêu anh, anh sợ ai đấy nhìn thấy Trang rồi lại nói cho Linh. Anh thấy lo lắng thực sự.

    - – Sao mà anh phải vội vàng thế kia, em có bỏ đi khi anh xuống đâu.

    - – Vì anh không muốn em chờ lâu. Vừa nói Tùng vừa lấy tay lau những giọt mồ hôi đang rơi lả tả xuống mặt.

    - – Em nấu ăn trưa cho anh, anh ăn đi. Em về đây. Em bịt mặt thế này sẽ không ai nhận ra em đâu, anh đừng lo.

    - – Ừ, anh cám ơn, em về cẩn thận nhé.

    Anh đứng nhìn theo bóng chiếc xe của Trang cho đến khi cô đi khuất, hộp cơm Trang làm cho anh thật ngon, Tùng cảm động lắm. Chưa bao giờ Linh làm như vậy với anh. Cầm hộp cơm trên tay anh thầm cám ơn Trang, anh thấy mình là một người may mắn.

    Hôm sau nữa.

    - – Lạnh anh nhỉ.

    - – Ừ. Lạnh. Em ôm anh đi cho đỡ lạnh

    - – Không.

    - – Thế để anh ôm em nhé.

    - – Vâng.

    Tùng kéo tay Trang vòng lên để ôm lấy anh. Đôi bàn tay nhỏ bé của Trang và anh đan xen vào nhau. Khoảng cách giữa cô và anh bây giờ gần như không còn nữa. Chỉ còn thiếu một nụ hôn nữa thôi. Anh sẽ chính thức đạt được những gì anh mong muốn.

    - – Anh hôn em nhé.

    - – Sao anh hỏi kì thế, không, em không cho.

    - – Tại sao?

    - – Vì chưa lãng mạn. Vì nhanh quá. Em muốn tất cả diễn ra từ từ.

    - – Ừ thế thôi, anh thơm em vậy nhé.

    - – Uh.

    Thơm nhẹ lên đôi má phúng phínhcủa Trang, Tùng cảm thấy mình thay đổi khá nhiều. Không còn cứng nhắc và khô khan như những gì anh biết về mình, những hành động cử chỉ anh chưa từng có trước đây, những thứ anh cho là lố lăng ngớ ngẩn, bây giờ anh làm rất thích thú nữa.

    Hình ảnh Trang lấn chiếm dần trong tâm trí của anh. Lúc nào anh cũng muốn ở bên cạnh cô, đi cùng cô. Không còn cảm giác tò mò muốn hôn lên đôi môi cô, anh muốn mọi thứ diễn ra thật chậm.

    **********

    Những ngày tiếp theo, Tùng như quên đi mình có người yêu, anh tràn ngập trong những cử chỉ ngọt ngào dễ thương của Trang. Những tin nhắn ngộ nghĩnh, những hành động bất ngờ khiến trái tim của chàng trai 30 tuổi loạn nhịp. Không thừa nhận mình đang dần dần yêu Trang, anh vẫn nghĩ mình là một người biết phân định rõ ràng giữa cảm giác thích và yêu, nhưng những đêm trằn trọc vì nhớ cô khiến anh không thể lí giải nổi. Anh ghen với những ánh mắt khác nhìn Trang, giận dỗi khi cô có những tin nhắn tán tỉnh của những chàng trai khác, nhưng anh không có quyền, anh cố làm như không quan tâm. Trang không là người yêu, cô ấy chỉ là bồ, là người tình của anh mà thôi.

    - – Mưa quá để anh lấy áo mưa ra nhé.

    - -Không, trú mưa đi anh.

    - – Muộn rồi mà, em lạnh không? Có sợ về muộn không?

    - – Trú một tí thôi, không tạnh thì em với anh đi về. Em muốn đứng trú mưa với anh. Lạnh thì em ôm anh.

    - – Ừ. Dừng ở đây nhé.

    Tùng vội vã táp xe vào một mái hiên bên đường. Những cơn giông mùa hạbao giờ cũng dữ dội. Ôm Trang vào lòng, anh muốn che chắn cho những hạt mưa không làm cho cô thêm lạnh. Từ từ Trang nhướn người lên, chạm khẽ vào môi anh. Nụ hôn đầu tiêncủa hai người. Dưới những hạt mưa nặng trĩu hai người hôn nhau say đắm, một cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong Tùng. Anh nhận ra anh không chỉ thích Trang như anh nghĩ, đó là tình yêu. Anh rung động, anh run, những cảm xúc chỉ tình yêu đích thực mới mang đến cho anh. Anh nhớ mùi hương của Trang đến nồng nàn. Anh muốn Trang là người yêu anh thực sự.

    - – Anh và em chia tay thôi!

    - – Tại…tại…sao lại thế?

    Chiếc cốc thủy tinh rơi xuống sàn vỡ toang. Linh ngước lên nhìn Tùng, nước mắt cứ thế chảy ra giàn giụa. Cô biết thời gian gần đây Tùng thay đổi, không còn được quan tâm vỗ về cô như ngày xưa, nhưng cô không bao giờ có thể tưởng tượng anh nói ra lời chia tay. Bốn năm yêu nhau, bao nhiêu khó khăn trắc trở cô cùng anh vượt qua. Tin tưởng anh tuyệt đối, họ dự định cuối năm nay kết thúc bằng một đám cưới. Ai cũng khen tình yêu của họ đẹp. Vậy tại sao anh nói như vậy chứ?

    - – Anh không tốt, anh không xứng đáng với em…Anh xin lỗi, em không có lỗi gì cả. Là do anh, anh sai.

    - – Tại sao? – Linh hét lên, cô như điên lên sau câu nói của Tùng, cô chạy thẳng ra trước mặt anh.

    - – Bốn năm yêu nhau, anh nói một câu anh sai là có thể chia tay được ư? Tất cả những kỉ niệm chúng ta có với nhau anh nói một câu anh sai là rũ bỏ được hết sao?

    - – Anh ơi, anh đừng như thế này, em sợ lắm, anh đang đùa em đúng không? Anh đừng đùa thế nữa.- Linh ôm chầm lấy Tùng, toàn thân cô run lên bần bật, tiếng nấc ngày một to hơn.

    - – Em bình tĩnh lại đi… – Giọng nói của Tùng run lên, những giọt nước mắt cũng đang lăn dài trên má anh. Anh cầm tay Linh đẩy cô ra.

    - – Em đừng khóc, em không có lỗi, là do anh. Anh xin lỗi em. Em khóc thế này, anh thương em lắm…

    Đến đây, dường như cảm xúc dằn vặt tội lỗi khiến Tùng không còn kìm chế nổi nữa. Anh bật khóc, hai con người từng yêu nhau, từng hạnh phúc giờ đây đứng trước mặt nhau khóc. Khóc cho một cuộc chia ly. Chia ly hoàn toàn.

    - – Anh có người yêu khác rồi đúng không?- Linh cúi mặt xuống, bước lùi ra khỏi vòng tay của anh, gióng nói của cô bỗng nhiên đanh lại.

    - – Anh…

    Chưa bao giờ Tùng thấy Linh giận dữ như vậy. Cô đẩy mạnh anh ngã xuống sàn.

    - – Anh đúng là không xứng đáng có được tình yêu của tôi. Đồ đều.

    Linh chạy nhanh ra khỏi cửa, bóng của người con gái đoan trang nết na ấy cứ ngày một khuất dần. Bỏ lại sau lưng một người đàn ông ôm mặt khóc, khóc ân hận cho tội lỗi mình gây ra. Khóc để chấp nhận từ nay sẽ mất hoàn toàn người con gái từng là của mình. Anh đau.

    **********

    - – Trang, anh yêu em.

    - – Yêu em? Anh chỉ được nói thích em thôi. Anh có người yêu anh, em chỉ làm bồ của anh thôi.

    - – Không, anh chia tay chị Linh rồi. Anh muốn làm người yêu em thực sự. Muốn em là của anh. Anh yêu em mất rồi.Yêu nhiều lắm.

    - – Yêu?

    Trang mỉm cười một nụ cười nửa miệng, cô nhìn anh, một ánh nhìn tinh quái. Chưa bao giờ cô nhìn anh như vậy, ánh mắt sắc lém, quái dị, anh thấy sợ anh mắt ấy.

    - – Anh biết không? Em từng hi vọng anh không giống như những người con trai khác, em vui nhiều lắm khi ở bên anh, ấm áp nhiều lắm khi được anh chăm sóc. Nhưng anh cũng như Nguyên, cũng sẵn sàng rũ bỏ 4 năm tình yêu của anh để chạy theo một người con gái khác. Người tạo cho anh cảm giác mới mẻ.

    - – Đấy là ngày xưa thôi, ngày xưa anh ham hố, anh không tốt. Nhưng anh yêu em là thật.

    - – Anh đừng nói thế, đến khi anh gặp một người khác, người làm anh mới mẻ hơn em, em cũng như chị Linh thôi.

    - – Em không tin anh sao?

    - – Tin ư? Em không tin anh. Tin sao được chứ khi anh có thể lừa dối người anh yêu trong suốt một thời gian dài.

    - – Cho anh một cơ hội, anh sẽ làm em tin anh.

    - – Không anh ạ, chưa bao giờ em nghĩ rằng mình yêu anh. Đã làm bồ không có chỗ cho tình yêu. Chúng mình chấm dứt chuyện này ở đây thôi. Từ mai, em không cần bồ nữa. Em đủ tự tin để bước tiếp rồi. Em sẽ lại yêu và chắc chắn không bao giờ em làm bồ của người khác nữa đâu anh. Chúc anh hạnh phúc.

    Trang quay lưng bước đi, Tùng ngã khụy xuống đất. Tê tái và cô đơn bao trùm lên anh và cả không gian. Giờ đây chỉ còn lại một mình Tùng đứng trên con đường rộng thênh thang.

    Anh từng nghĩ mình là một người may mắn, anh có tất cả người yêu và người tình, nhưng bây giờ anh là kẻ trắng tay.

    Mất tất cả.

    Danh dự và niềm tin.

    Một lần nữa anh khóc.

    Những giọt nước mắt muộn màng !


    Xem thêm: http://kenhdaihoc.com/forum/showthread.php?t=705