Aug 31, 2012

Tìm thấy phân tử đường ở gần một ngôi sao trẻ

Một đội thiên văn ở Đan Mạch vừa phát hiện ra các phân tử đường trong chất khí bao xung quanh một ngôi sao trẻ giống Mặt trời. Tại sao việc tìm thấy đường trong chất khí bao xung quanh một ngôi sao lại quan trọng như vậy? Đó là vì nó cho chúng ta biết rằng những phân tử hữu cơ phức tạp, ví dụ như đường, tạo nên những viên gạch cấu trúc của sự sống có thể tìm thấy xung quanh những ngôi sao trẻ vào lúc khi các hành tinh có thể bắt đầu hình thành xung quanh chúng.
Đội khoa học đã tìm thấy các phân tử của một trong những dạng đơn giản nhất của hợp chất đường – glycolaldehyde – trong chất khí bao xung quanh một sao đôi trẻ tên gọi là IRAS 16293-2422, nó có khối lượng tương đương với Mặt trời của chúng ta. Trong khi hợp chất đường này trước đây đã được tìm thấy trong vũ trụ - trong thiên hà của chúng ta – nhưng đây là lần đầu tiên nó được tìm thấy trong vùng phụ cận gần của một ngôi sao; thật vậy, nó ở cách IRAS 16293-2422 ngang với Thiên Vương tinh và Mặt trời. Khám phá này cho thấy một số hợp chất hóa học cần thiết cho sự sống đã tồn tại trong hệ này tại thời điểm hình thành hành tinh. IRAS 16293-2422 ở cách chúng ta chỉ khoảng 400 năm ánh sáng - ở quy mô vũ trụ thì khoảng cách chẳng xa bao nhiêu, nên nó là một mục tiêu tuyệt vời cho các nhà thiên văn nghiên cứu các phân tử và cơ chế hóa học xung quanh những ngôi sao trẻ.
“Trong cái đĩa khí và bụi bao xung quanh ngôi sao mới ra đời này, chúng tôi tìm thấy glycolaldehyde, một dạng đường đơn giản, không khác nhiều so với đường mà chúng ta cho vào cà phê,” giải thích của Jes Jorgensen thuộc Viện Niels Bohr ở Đan Mạch, người lãnh đạo đội khoa học sử dụng Ma trận Lớn Millimet/Dưới Millimet Atacama (ALMA) để quan sát ngôi sao trên. “Phân tử này là một trong các thành phần trong sự hình thành ARN, tương tự như ADN, đây là một trong những viên gạch cấu trúc của sự sống.”
(Ảnh: ALMA (ESO/NAOJ/NRAO)/L Calçada (ESO) và NASA/JPL-Caltech/WISE Team)
Bức ảnh trên cho thấy vùng đang hình thành sao Rho Ophiuchi trong phổ hồng ngoại, chụp bởi Tàu thám hiểm Hồng ngoại Trường rộng (WISE) của NASA. IRAS 16293-2422 là vật thể màu đỏ ở chính giữa của khung hình vuông nhỏ. Ảnh nhỏ lồng ghép là hình minh họa các phân tử glycolaldehyde, cho thấy cấu trúc phân tử của glycolaldehyde (C2H4O2).
“Cái thật sự thú vị ở những kết quả tìm kiếm của chúng tôi là các quan sát ALMA cho thấy các phân tử đường đó đang rơi về phía một trong hai ngôi sao của hệ,” phát biểu của thành viên đội nghiên cứu, Cécile Favre thuộc trường Đại học Aarhus ở Đan Mạch. “Các phân tử đường đó không những ở chỗ thích hợp để tìm đường tiến đến một hành tinh, mà chúng còn đang tiến theo hướng thích hợp nữa.”
Jorgensen giải thích thêm rằng chất khí và bụi trong những đám mây bao xung quanh những ngôi sao mới ra đời thoạt đầu là cực kì lạnh (chỉ khoảng 10 độ trên không độ tuyệt đối – 273oC) và những chất khí đơn giản như carbon monoxide và methane kết tụ trên các hạt bụi và hóa rắn dưới dạng băng, và chỉ sau khi xảy ra như vậy thì những phân tử phức tạp hơn mới hình thành. Sau đó, ngôi sao mới ra đời làm nóng vùng lân cận của nó, làm bay hơi những phân tử phức tạp khỏi chất khí và bụi đó, và những phân tử này khi đó được phát hiện ra dưới dạng những phát xạ vô tuyến ở tần số thấp bởi những chiếc kính thiên văn như ALMA.
“Một câu hỏi lớn là những phân tử này có thể trở nên phức tạp như thế nào trước khi chúng hợp nhất vào những hành tinh mới? Thông tin này có thể cho chúng ta biết đôi điều về cách sự sống có thể phát sinh ở mọi nơi khác, và các quan sát ALMA đang diễn ra là cái thiết yếu để vén bức màn bí ẩn này,” Jorgensen kết luận.
123physicsNguồn: physicsworld.com

Aug 30, 2012

Nghệ thuật góp ý

Lời góp ý nếu không đúng cách sẽ gây phản ứng ngược cho người được góp ý. Ranh giới giữa góp ý và phê phán là rất gần nhau. Thay vì đem đến bài học kinh nghiệm để giúp họ trưởng thành hơn sau sự việc, thì chúng ta mang lại cho họ sự đau đớn, khó chịu, bức bối. Lời phê phán là một trong những nhân tố có sức hủy hoại khủng khiếp trong cuộc sống. Nó khiến cho chúng ta trở nên tự tin, rụt rè, giảm sút lòng tự trọng, không dám nói hoặc làm những việc tốt cho bản thân và những người xung quanh, rạn nứt những mối quan hệ,… Con người chúng ta không ai thích bị phê phán. Chúng ta sẵn sàng chấp nhận những lời góp ý chân thành, mang tính xây dựng và tích cực để trưởng thành hơn, chứ không bao giờ muốn chấp nhận những lời chỉ trích hoặc mạt sát. Như vậy thì góp ý cho người khác cũng cần phải học, nếu không khéo nó trở thành phê phán thì khổ.
Ở đây tôi chia sẻ một phương pháp góp ý rất hiệu quả mang tên kỹ thuật “bánh mì kẹp thịt”, gồm 3 bước vô cùng đơn giản:

Bước 1
 (lát bánh mì mặt trên)
: chúng ta chia sẻ 1 điều gì đó mình đánh giá cao ở người kia gần đây, thông qua hành động cụ thể mà mình chứng kiến được, hoặc nghe kể về họ với thông tin chính xác. Việc bạn vào thẳng vấn đề đôi khi sẽ khiến người kia nghĩ rằng bạn đang tấn công họ, phê phán hay kết tội họ, điều này khiến họ tạo một bức tường chắn giữa họ và bạn, và họ không những không tiếp thu những gì bạn nói nữa, mà còn dễ nảy sinh ác cảm với bạn cho dù bạn đang chia sẻ với thành ý tốt đẹp dành cho họ.
Chính vì thế, việc bạn đánh giá cao nỗ lực/ thành quả nào đó của họ gần đây khiến họ mở lòng ra với những lời góp ý của bạn. Một từ rất hay dùng vẫn dùng để chuyển sang bước 2 đó là “Bên cạnh đó”“Ngoài ra”,…
Bước 2
 (lớp đồ ăn kẹp ở giữa):
 đây là lúc bạn chia sẻ ra những điều góp ý hoặc không hài lòng ở họ. Bạn cứ mạnh dạn nói ra những ý kiến của mình, vì ở bước 1 bạn đã “chiếm được” sự sẵng sàng lắng nghe của họ.
Tuy nhiên, chúng ta chú ý đến cách nói gồm 3 thành tố: từ ngữ sử dụng, giọng điệungôn ngữ hình thểsao cho văn minh và phù hợp với tình huống. Bởi có câu rằng “Của cho không bằng cách cho”. Để làm được điều này, chúng ta phải học cách làm chủ cảm xúc của mình trong những tình huống quá căng thẳng, bức xúc,… hoặc tốt nhất không nên góp ý khi chúng ta đang trọng trạng thái quá tiêu cực.
Bước 3
 (lát bánh mì mặt dưới):
 bạn nên khép lại quá trình góp ý này bằng một lời nói tích cực về người kia. Ví dụ có thể lặp lại thành quả của họ trong bước 1; đánh giá cao nỗ lực của họ trong quá trình làm việc; tin tưởng họ sẽ không tiếp diễn hành động này nữa; tha thứ cho họ,… Sau đó, một nụ cười hoặc một cái vỗ vai nhẹ của bạn sẽ khiến người kia cảm thấy họ đang được tin tưởng và kì vọng ở bạn. Chắc chắn họ sẽ nỗ lực để đạt kết quả tốt hơn trong lần sau.

Ngoài ra, để việc góp ý trở nên hiệu quả, đây là 3 nguyên tắc PHẢI NHỚ:


1/ Khi góp ý ở bước 2, bạn lưu ý chỉ tấn công vào hành động của họ, không bao giờ được tấn công vào con người. Mạnh Tử đã nói “Nhân tri sơ tính bổn thiện”, mỗi người chúng ta khi sinh ra đều như nhau, giống như những tờ giấy trắng, có sai hay không là do hành động sai, và hành động sai là do tác động của hoàn cảnh lúc ấy và sự thiếu chín chắn trong suy nghĩ. Hành động sai thì có thể sửa chữa được ngay lập tức, còn con người sai thì “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Do đó, chỉ tấn công vào hành động. Ngoài ra, đây là còn là một yếu tố tâm lý, khi tấn công vào hành động của người kia, tức là bạn đang nói với họ rằng họ hoàn toàn có thể làm tốt hơn, bởi đó là một lựa chọn của họ. Còn ngược lại thì bạn đang nói với họ rằng họ không thể làm gì được nữa bởi tính cách họ là như vậy rồi. Minh họa sự khác biệt giữa hai câu nói: “Trời ơi, tại sao bạn cho phép mình quên làm điều đó?” với “Bạn là đồ bất cẩn, có việc đó mà cũng quên thì còn làm gì cho ra hồn”


2/ Chỉ ra chính xác, cụ thể sự việc, không thêm bớt thông tin, không làm thái quá vấn đề cũng như không suy diễn theo thành kiến cá nhân. Minh họa hai câu nói: “Buổi sinh hoạt hôm nay chỉ có 10 bạn tham dự, nội dung sinh hoạt được đánh giá tốt, như vậy bạn A cần phải xem lại khâu truyền thông.” với “Buổi sinh hoạt hôm nay số người tham dự quá ít, không thể chấp nhận được. Truyền thông kiểu này thì dẹp đi, buổi sau ai mà thèm đến.”


3/ Hướng đến một suy nghĩ / giải pháp tích cực. Khi phê phán một ai đó, bạn phải luôn suy nghĩ theo hướng tích cực, mang tính xây dựng để giúp người kia trở nên tốt hơn, trưởng thành hơn sau sự việc. Nếu chỉ đơn giản là phê phán để thỏa lòng tức tối của bạn, hoặc a dua theo đám đông hoặc chỉ đơn giản để vui đùa, lên án thì thật ra bạn đang cho phép mình xử sự một cách ích kỉ, chỉ nghĩ để thỏa mãn cho bản thân. Minh họa hai câu nói: “Bài thuyết trình của bạn sẽ hay hơn nếu slide được chỉnh chu, không còn lỗi chính tả nữa.” với “Bài thuyết trình này mà đem ra ngoài người ta sẽ cười cho, nhóm bằng đó con người mà để cái slide đầy lỗi chính tả.”



Hy vọng rằng một số mẹo nho nhỏ như thế giúp được bạn trong những tình huống khó xử: muốn nói mà không biết nói thế nào.

Nguồn: Blog 
Vũ Đức Trí Thể

Sinh viên – bạn cần gì?


Gửi các bạn sinh viên những trăn trở của một người trẻ tuổi.
Giờ này có thể bạn đang ngủ rất ngon. Tôi thì không dù đồng hồ chỉ đúng 5h sáng. Mấy nay cứ trăn trở nhiều thứ, thức khuya lắm! Nhiều khi cũng thắc mắc không biết mình có phải 25 tuổi không? Thấy mình già so với tuổi quá.
Đây không phải là một chủ đề to tát hoặc mới mẻ gì, nhưng tôi trăn trở nên chia sẻ, thế thôi!
Tôi nhớ trong một tác phẩm nào đó của nhà văn Phan Việt có đoạn: “Nếu có một thời điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần phải và nên bị dúi xuống bùn lầy tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18 – 25 tuổi, lúc mà bạn có cả sức khỏe lẫn sự dẻo dai, cả hưng phấn lẫn thất vọng, cả niềm tin sắt đá lẫn sự ngoan cố mù quáng, cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại chẳng có gì vững chắc”. Tôi hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của tác giả. Tôi đặt tên cho khoảng thời gian ấy là Tuổi Trẻ. Chẳng phải dưới 18 hoặc trên 25 thì không trẻ nữa, nhưng tôi thấy 8 năm ấy mới thật sự là đẹp nhất của giai đoạn tuổi trẻ. Ở cái tuổi ôm trọn thời sinh viên này, lẽ ra các bạn phải dấn thân thật nhiều, trằn trọc, suy tư thật nhiều về cuộc đời, về xã hội, về dân tộc,… thậm chí mất ăn mất ngủ, thao thức đêm dài.
Có quá nhiều câu chuyện kể về những con người sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, cùng cực để rồi họ có động lực vươn lên thành công. Tôi từng đọc và cả tiếp xúc với những con người ấy và tôi nghĩ: “Nếu ở trong hoàn cảnh đó, mình cũng sẽ có động lực vươn lên như họ thôi”. Hoặc cũng không thiếu những câu chuyện về những người thành công được sinh ra trong một nền tảng gia đình rất tốt, ba mẹ đều thành công và họ ý thức được tầm quan trọng của việc đầu tư vào giáo dục cho con cái. Tôi cũng biết và tiếp xúc với nhiều người thuộc nhóm này, rồi tôi cũng từng nghĩ: “Gia đình họ có điều kiện và nền tảng như vậy, việc họ thành công không có gì đáng ngạc nhiên cả”. Nếu bạn cũng có những suy nghĩ giống như tôi cho hai trường hợp trên, thì tôi chia sẻ rằng đó chỉ là sự biện hộ thôi. Cả hai nhóm người trên đều đáng ngưỡng mộ và trân trọng bởi họ đã nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Tôi thì thuộc nhóm người ở giữa và tôi nghĩ mình giống đa số các bạn. Nói một cách văn vẻ đây là nhóm người mắc kẹt ở mức trung bình về nhiều mặt. Gia đình tôi không giàu, nhưng cũng không quá nghèo (tuy là hơi nghèo vào cái thời đất nước còn khó khăn, gia đình nào cũng vậy thôi). Tôi học không xuất sắc, nhưng cũng không dở. Tôi không tự ti, nhưng cũng chẳng tự tin về mình lắm. Tôi không có nhiều mối quan hệ trong cuộc sống, nhưng cũng có không ít bạn bè,… Tôi nói như vậy chỉ để muốn chia sẻ với bạn rằng ai cũng có thể vươn lên cho dù xuất thân trong hoàn cảnh gia đình như thế nào, thành tích học tập ra sao, thông mình vừa vừa, thông minh kiệt xuất, hay ngu si đần độn,… Chỉ cần một tư duy đúng đắn, nuôi dưỡng khát vọng lớn và dám dấn thân lăn xả từng việc nhỏ bằng tất cả trách nhiệm của mình. Ai cũng có thể vươn lên!
Cứ mỗi lần tiếp xúc với các bạn sinh viên là tôi lại đau đáu trong lòng. Những câu hỏi các bạn đặt ra cho tôi nhiều khi khiến tôi phát bực nhưng phải làm chủ cảm xúc để giữ thái độ bình tĩnh. Hoặc cũng không ít lần khi nghe hỏi xong, tôi chỉ biết cười trừ vì thật sự không biết phải trả lời sao cho thỏa đáng nữa. Tôi xót xa không biết tại sao những câu hỏi ấy lại được nêu lên dù biết là không nên vùi dập từ trong trứng nước, cần khuyến khích dám đặt câu hỏi khi có thắc mắc vì đó là cách rất hay để học hỏi. Nhưng thông qua những câu hỏi ấy, tôi thấy một thực trạng tư duy kém cỏi, thiển cận và bị động đang ăn sâu vào trong nhiều bạn sinh viên.
Trong một lần tọa đàm thân mật với khoảng 20 bạn sinh viên đến từ nhiều trường đại học khác nhau, có một bạn sinh viên năm cuối khối ngành kinh tế hỏi tôi rằng: “Anh ơi, trong 4 năm học đại học, em không tham gia hoạt động hoặc đi làm thêm gì hết, vậy thì bây giờ em điền cái gì vào CV để xin việc đây anh?”. Khi tôi hỏi ngược lại những người tham dự hôm ấy là ai cũng ở trong tình trạng giống vậy, thì quá ngạc nhiên là khoảng 60% cánh tay giơ lên. Trời ơi! Tôi chỉ muốn hét thật to với nhóm bạn trẻ đó (may là tôi giữ được sự bình tĩnh để từ tốn chia sẻ): “Các em ơi, sao các em đi tìm một thứ mà chắn chắn là không có trên đời này vậy? Các em muốn thành công mà không phải trả giá? Các em muốn học giỏi mà không có những đêm thức trắng vùi đầu vào đèn sách sao? Làm gì có cái thứ đó trên đời này”. Tôi đang nói đến một tư duy vô cùng nguy hiểm ở các bạn sinh viên, tư duy mì ăn liền. Cái gì cũng muốn có ngay kết quả mà không phải bỏ công sức. Cái gì cũng muốn người ta mang đến dâng cho mình, ngồi rung đùi mà hưởng trái ngọt.
Khi huấn luyện một khóa học với chủ đề “Sẵn sàng cho sự nghiệp”, tôi ngạc nhiên khi thấy có khá nhiều bạn sinh viên mong muốn bước vô khóa học để được nghe về cách trả lời phỏng vấn, cách viết CV sao cho hay, cách làm sao để thi đậu vào chương trình MT (Management Trainee – đây là một cuộc thi nhằm tìm kiếm những tài năng trẻ của các tập đoàn đa quốc gia rất được giới sinh viên quan tâm). Nói chung là các bạn cần những cái có thể xài được liền, tạo kết quả ngay tức thì. Thực dụng không có gì là xấu cả, tuy nhiên nó chỉ phát huy hiệu quả khi bạn có một nền tảng nhận thức vững chắc về sự nghiệp, về tư duy lãnh đạo, về phong cách làm việc, về văn hóa ứng xử nơi công sở,… Hay nói một cách khác là nội lực của bạn có mạnh thì kỹ năng mới phát huy tác dụng. Khi hỏi thăm thì tôi biết được các bạn rất ít tham gia vào những hoạt động xã hội, các câu lạc bộ đội nhóm và nỗ lực vươn lên nhiều vai trò lãnh đạo khác nhau. Vậy mà ai cũng muốn thi đậu vào MT? Tôi giả sử các bạn may mắn trả lời phỏng vấn tốt để vào được chương trình này, thì liệu bạn có “sống” và tỏa sáng được trong đó hay không là điều bạn cần suy nghĩ. Tôi rất tâm đắc với cách nhìn nhận của Chuyên gia giáo dục Giản Tư Trung rằng “Ta là sản phẩm của chính mình”, vậy thì cái sản phẩm BẠN ngày hôm nay có cạnh tranh được với những “đối thủ” khác về tư duy, nhận thức, thái độ, kiến thức, kỹ năng,… hay không? Đối với đồ ăn thì người ta cũng ráng suy nghĩ cho ra những phương cách “mì ăn liền” để đáp ứng với đỏi hỏi ngày càng gắt gao và cạnh tranh của xã hội, nhưng với thành công thì làm sao có thể như vậy được?
Tư duy thứ hai là tư duy đòi hỏi. Các bạn đòi hỏi nhiều quá, nhiều hơn những gì các bạn bỏ ra. Các bạn sinh viên đa số đều rất tự tin về kiến thức của mình, đó là con dao hai lưỡi. Tự tin là tốt, nhưng tự tin bao nhiêu thì cần phải nỗ lực chui rèn bản thân không ngừng. Các bạn đang dán cái mác “ĐẠI học” quá lớn vào mình để kết luận rằng kiến thức đã đủ cho công việc và mình có quyền đòi hỏi công ty phải trả mức lương tương xứng với 4 năm dùi mãi kinh sử trên ghế nhà trường. Có nhiều bạn khi tôi hỏi về công việc bạn mong muốn sau khi ra trường, bạn mô tả muốn làm việc cho các tập đoàn đa quốc gia với thu nhập ít nhất là 800 USD/tháng. Tôi hỏi tiếp: “Vậy em có cái gì để người ta phải trả em 800 USD/tháng?”. Bạn… cứng họng!
Các bạn ơi, mơ lớn là tốt. Bạn muốn mức lương bao nhiêu cũng được, không những 800 USD/tháng, mà thậm chí 8000 hay 80.000 USD cũng được. Nhưng, bạn cần phải trả lời câu hỏi là bạn có cái gì để người ta phải trả cho bạn mức lương đó? Bạn có nghĩ công việc photocopy cũng có thể làm xuất sắc hơn bình thường được hay không? Bạn phải thay thế tư duy đòi hỏi bằng một tinh thần cống hiến hăng say, không ngại việc, không chê việc, làm với tất trách nhiệm và chuẩn mực cao nhất để đổi lại kinh nghiệm và sự tín nhiệm. Chứng minh cho họ thấy đi đã, khoan đòi hỏi, rồi bạn sẽ được trả công xứng đáng sau này.
Ngoài ra, các bạn chỉ muốn nhận mà không muốn trả giá. Từ “giá” ở đây tôi muốn nói ở cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Tôi diễn thuyết cho sinh viên khá nhiều, cái gì miễn phí thì bạn đến đông lắm. Nhưng cái gì cần một khoản đầu tư để học hỏi sâu hơn thì hình như với bạn nhiêu đó “hàng” miễn phí là đủ rồi. Bạn chê mắc, bạn tiếc tiền, bạn thấy không cần thiết. Rồi thì sau này cái giá mà bạn thật sự sẽ trả còn đắt hơn nhiều. Bạn tiếc tiền đầu tư vào bản thân thì xem như bạn cũng tiếc thành công.
Cuối cùng, điều khiến tôi trăn trở nhiều nhất ở các bạn sinh viên là các bạn không có một khát vọng lớn. Cách đây hai tuần, tôi kết hợp với một tổ chức nhân sự uy tín để tổ chức một khóa huấn luyện dành cho những sinh viên đã qua chọn lọc, nhằm mục đích trang bị cho các bạn cách tư duy của một nhà lãnh đạo tương lai. Khóa huấn luyện kết thúc rồi nhưng dư âm của nó khiến tôi trằn trọc mãi. Tôi băn khoăn, lo ngại về Tuổi Trẻ hiện nay, lứa tuổi mà tôi cũng thuộc về. Rồi Việt Nam chúng ta sẽ ra sao khi mà những con người chủ nhân tương lai của đất nước lại có những suy nghĩ và biểu hiện như vậy? Trách ai bây giờ đây? Tôi không dám vơ đũa cả nắm, bởi tôi tin rằng vẫn có rất nhiều bạn trẻ đang từng ngày nỗ lực vươn lên với những khát vọng lớn lao, phục vụ trước hết cho đất nước, sau đó mới đến bản thân mình. Nhưng tôi muốn dấy lên một thực trạng đáng báo động ngày nay ở một số lượng lớn các bạn sinh viên: các bạn suy nghĩ nhỏ quá. Đó là chỉ mong làm sao có đủ tiền sống mỗi ngày; làm sao có thể thi đậu tốt nghiệp tốt nghiệp nếu không sẽ bị ba mẹ la; làm sao để có thể tìm được một công việc ổn định sau khi ra trường; làm sao có thể tự lo được cho bản thân sau khi tốt nghiệp,… Tôi cũng từng như vậy, y chang các bạn thôi. Nhưng bạn ơi, bạn cần biết rằng điều đáng sợ nhất của một đất nước không phải là nghèo nàn về tài nguyên khoáng sản; không phải là đất nhỏ ít dân; mà điều đáng sợ nhất là đất nước ấy chỉ tập hợp những con người không dám khát vọng lớn, không dám ước mơ lớn. Ai cũng muốn nước mình giàu mạnh, ai cũng muốn Việt Nam có thể vươn ra tầm châu lục, thậm chí là sân chơi toàn cầ; nhưng ai cũng suy nghĩ nhỏ nhặt, ai cũng chỉ nghĩ cho riêng cho bản thân mình thôi thì làm sao có thể cùng nắm tay nhau đi lên được đây? Bạn có thể trông chờ điều gì trong khi mỗi ngày mình chỉ biết la cà những quán café, quán nhậu, những thú vui cho quên đời quên sầu, giết thời gian. Tôi thật sự lo, lo lắm các bạn ạ!
Than vãn rồi cũng thế thôi, bây giờ cần phải làm gì đây? Câu hỏi này quả là rất rộng và quá khó với tôi. Nhưng nếu chỉ được chọn một điều duy nhất để chia sẻ với sinh viên, trong giới hạn kinh nghiệm và hiểu biết của mình, tôi muốn nói rằng các bạn cần phải CHỦ ĐỘNG. Các bạn còn bị động quá, điển hình là mỗi khi tọa đàm (tức là một dạng hỏi đáp chia sẻ kinh nghiệm), tôi hỏi là có ai có câu hỏi gì không thì chỉ một sự im lặng đáng sợ xuất hiện. Tôi hỏi tại sao thì các bạn nói rằng đến đây để được nghe anh chia sẻ gì đó. Các bạn ơi, cần phải thay đổi tư duy ngay đi, CHỦ ĐỘNG lên. Đừng ngồi đó mà mong người ta đem thành công đến với bạn. Đừng chỉ biết nộp đơn rồi cầu mong nhà tuyển dụng gọi điện và mời bạn ký hợp đồng. Đừng mỗi ngày chỉ có đến trường rồi quay về nhà mà mong mình sẽ tỏa sáng trong sự nghiệp sau này. Đừng kêu than oán trách việc giáo dục đại học thế này thế kia, thiếu thực tiễn, toàn lý thuyết,… Ai cũng có công việc và trách nhiệm của họ thôi. Nhiệm vụ của bạn là học và hãy biết nỗ lực học một cách chủ động. Nó xuất phát từ ý thức “Ta là sản phẩm của chính mình” để chuyển vai trò đầy tớ sang vai trò ông chủ của quá trình học. Chính bạn mới là người đề ra những cái mình cần học dưới sự hướng dẫn của thầy cô hoặc những người trước, rồi nỗ lực học tập bằng phương pháp học sáng tạo. Sự học cũng cần mở rộng cách nhìn nhận. Không phải cứ phải có cái bàn, cái ghế, quyển vở, cây bút thì mới gọi là học. Học ở bất kì đâu, học từ bất kì ai. Chỉ cần một cái đầu rộng mở, chịu khó quan sát, trao đổi, đánh giá, phân tích, thắc mắc là được. Thay đổi cả hệ thống thì khó, nhưng thay đổi bắt đầu từ chính bản thân mình thì ai cũng làm được, chỉ là bạn có muốn hay không thôi?
Vài trăn trở của một người trẻ tuổi gửi đến Tuổi Trẻ. Giai đoạn 18 – 25 thật đẹp, đừng phung phí thời gian để biến mình thành một thế hệ lu mờ của xã hội.
Nguồn: Blog "Vũ Đức Trí Thể"

SỐNG THẬT dễ hay khó?

SỐNG THẬT dễ hay khó?

Hôm nay đọc bài báo này và cảm thấy cần chia sẻ một điều gì đó: http://laodong.com.vn/Xa-hoi/Benh-thanh-tich-hien-hinh/76309.bld

Tôi còn trẻ, trải nghiệm ít và vốn sống chưa nhiều. Những gì sắp nói ra dưới đây chỉ dám xem là một góc nhìn của một người trẻ non nớt. Tuy nhiên, tôi nghĩ ít ra mình cũng theo dõi tin tức hàng ngày và từng có dịp tiếp xúc nhiều bậc đáng kính trong xã hội để gọi là có chút suy gẫm về cuộc đời. Tôi rút ra một điều: SỐNG THẬT trong xã hội hiện nay là khó.
Sẽ bị xem là ngây thơ, khờ khạo, thậm chí ngu dốt nếu người ta dám sống thật với SỰ THẬT. Ai cũng biết nên sống thật, nên nói thật và nên làm thật. Nhưng khó, rất khó!
Ngày nay, nhiều người dễ dàng đánh mất lương tâm khi chế biến thực phẩm bằng những thứ ôi thối, độc hại. Họ sẵn sàng lấy nhựa làm gạo, lấy nylon làm bún, lấy chất tẩy rửa làm dầu ăn, chế biến cà phê bằng cách cho vào đó thủy ngân, chì, đường hóa học,… Thật đáng sợ! Những thông tin này chỉ xuất hiện vài năm gần đây nhưng trở nên quen tai với mọi người. Nó đã và đang là nỗ ám ảnh của các bà mẹ bởi hàng ngày phải đi chợ chọn đồ ăn với mong muốn có những bữa cơm dinh dưỡng cho gia đình. Quả là khó cho họ! Mẹ tôi hay nói vui: “Bây giờ có muốn kiêng cử cũng chẳng biết kiêng gì, cái gì cũng làm từ phẩm màu, hóa chất gây ung thư. Không lẽ chỉ ăn cơm với đậu hủ?”. Ấy chết mẹ ơi, đậu hủ giờ cũng toàn thạch cao mà!!!
Chắc bạn cũng đồng ý với tôi rằng người Việt Nam rất xem trọng bữa cơm gia đình bởi nó không chỉ đơn giản cung cấp thức ăn no mà còn là nơi thắt chặt tình cảm giữa các thành viên. Ấy vậy mà hiện nay, chất lượng thật của những bữa cơm gia đình đang bị đe dọa một cách đáng sợ chỉ vì một số cá nhân tư lợi. Làm sao bữa cơm có thể trọn vẹn được khi lòng nơm nớp lo sợ trong từng miếng ăn, trong từng cái nhấc đũa? Câu hỏi này tôi muốn gửi đến những người đang làm điều kia trả lời giúp.
Đang hoạt động trong lĩnh vực đào tạo phát triển bản thân nhưng chính tôi cũng phát hoảng khi thấy ồ ạt nhiều công ty ra đời với sự tự xưng rất kêu. Bằng cách ảo thuật câu chữ thế là có một hồ sơ diễn giả “hoành tráng” và chương trình đào tạo “bài bản”. Tôi thật sự lo lắng cho những học viên nào trót học ở đó. Tôi nghĩ có hai nguyên nhân: hoặc là những người làm điều đó suy nghĩ quá đơn giản về đào tạo, hoặc có thể lương tâm của họ không còn “răng” để mà… vừa cắn vừa rứt nữa rồi? Trong quá trình làm việc với các bạn Trainee (Chuyên gia đào tạo triển vọng của TGM) – những người sẽ đứng lớp sau này, điều tôi luôn yêu cầu các bạn phải ngấm vào máu, vào xương tủy của mình là SỰ CHÍNH TRỰC, tức là thành thật với lương tâm và con người của mình. Không những yêu cầu, mà nếu có bất kì một dấu hiệu nào xâm phạm điều đó thì ngay lập tức đối với tôi họ không còn phù hợp với nghề này nữa. Tôi quan niệm: đứng lớp không đơn giản chỉ là chia sẻ với học viên những điều hay mà còn là dạy chính mình phải sống với những điều đó.
Giá trị thật của sự giàu có cũng đang bị xâm phạm. Những hiện tượng khoe mẽ, tổ chức đám cưới đình đang với dàn siêu xe đang là mốt của nhiều đại gia giàu có mới nổi. Người ta gọi đó là giàu nhưng chưa kịp… sang, vì người sang chẳng ai làm vậy bao giờ. Người giàu đích thực họ hiểu giá trị của đồng tiền, cái gì đáng chi thì chi, không đáng thì một đồng cũng không chi. Nghĩ đi thì cũng nghĩ lại, quả là thật khó cho họ bởi khoe mẽ cũng có cái lợi của nó trong xã hội hiện nay, nơi mà giá trị vật chất đang lên ngôi và trở thành thước đo cho nhiều lựa chọn.
Một hiện tượng khác cũng phổ biến mà bản thân tôi rất nhiều lần là nạn nhân, đó là nạn rải đinh ngoài đường để bẫy người nhằm kiếm chác chút đỉnh. Cái thật của lương tâm nghề nghiệp đang bị bào mòn ngay trong cả một nghề giản đơn. Việc kiếm sống lương thiện trở nên khó khăn hơn bao giờ hết với những con người này. Rồi ngẫm cũng thông cảm phần nào, bởi cái mưu sinh hàng ngày quá lớn đang thúc giục họ phải làm điều sai trái. Chắc là họ không muốn như vậy đâu!
Điều cuối cùng – là điều bài báo đề cập trong đầu bài viết, theo tôi là điều đáng ngại nhất. Dạo gần đây chắc ai cũng nhận thấy đang dấy lên một thực trạng trong giáo dục: Ai cũng muốn có thành tích, từ học trò đến người đứng lớp, rồi cả ban giám hiệu lẫn phụ huynh,… Học trò thì muốn bài thi điểm mười. Thầy cô muốn lớp của mình đạt thành tích cao khi xét duyệt thi đua. Ban giám hiệu thì muốn đạt danh hiệu trường giỏi để mong được cấp ngân sách thật nhiều. Phụ huynh thì muốn con mình phải là số một. Thành tích không có gì xấu (thậm chí rất tốt nếu đạt được bằng sự phấn đấu thật), nhưng nó trở nên nguy hiểm vô cùng nếu ta khao khát đạt được bằng mọi giá, kể cả vượt quá ranh giới của lương tâm để đi vào vùng đen tối. Người ta gọi đó là“bệnh thành tích” – một hiện tượng rất đáng lên án. Tôi ủng hộ tinh thần học thật, làm thật, tạo giá trị thật, trở thành người có ích thật cho xã hội, từ đó xã hội trở nên văn minh thật chứ không phải cái hào nhoáng của sự giàu có ẩn sau là giả dối, khoe khoang.
Tại sao tôi lại nói đây là điều đáng ngại nhất? Bởi khi mang trong mình mầm mống của căn bệnh này, người ta dễ dàng trở thành nô lệ cho thành tích. Khi ai cũng vậy thì việc này trở nên bình thường và xã hội tất yếu sẽ xuống cấp. Nếu là học sinh đã nô lệ cho điểm thì sau này sẽ cảm thấy thoải mái nô lệ cho tiền bạc, chức vụ, địa vị và danh vọng. Khi đó, chắc chắn người ta dám đánh đổi mọi thứ (cho dù là quý giá) để có được những điều kia, mặc kệ trái với lương tâm, ngược với nhân phẩm con người.
Trong vòng xoáy xã hội cuốn mình đi, vốn bản tính “ham của ngọt” và ít tốn công sức thì SỐNG THẬT là điều vô cùng khó!

Ý nghĩa của 5 ngón tay

Ý nghĩa của bàn tay

Bài chia sẻ của anh Vũ Đức Trí Thể – chuyên gia đào tạo của TGM, phụ trách đào tạo các khóa học Tôi Tài Giỏi! Bạn Cũng Thế! (1), Tôi Tài Giỏi! Bạn Cũng Thế! (2), Tôi Tài Giỏi! Bạn Cũng Thế! Đồng Hành, Kỹ Năng Thế Kỷ 21. Anh tiếp xúc rất nhiều với các bạn sinh viên thông qua các buổi hội thảo tại các trường đại học cũng như hội thảo vì cộng đồng của TGM.
Một lá thư tôi viết riêng cho đội ngũ Trainee (Chuyên Gia Đào Tạo Triển Vọng) của TGM để chia sẻ những suy nghĩ, bài học tâm đắc và cùng các bạn hướng đến một năm Nhâm Thìn 2012 thành công. Xin giới thiệu một chút, Chuyên gia đào tạo Triển Vọng là những bạn đã xuất sắc vượt qua kì thi tuyển TGM Trainer Audition được tổ chức hàng năm của TGM. Sau khi vượt qua cuộc thi rất khắc nghiệt này, các bạn sẽ tham gia vào chương trình đào tạo và phát triển Trainer của TGM. Năm 2009, tôi trúng tuyển vào chương trình này, trải qua rất nhiều khó khăn, vui buồn, thử thách, cũng đã có lúc bỏ cuộc, rồi lại quyết tâm làm lại từ đầu, để sau 18 tháng đạt được một số thành quả của ngày hôm nay, tôi rất tự hào về điều đó … Hiểu được tất cả những thử thách đó, tôi chia sẻ với họ 5 bí quyết thành công, cũng là 5 bài học mà tôi rất tâm đắc mà muốn chia sẻ đến các bạn như là món quà xuân Nhâm Thìn 2012 này. Lá thư như sau:
Khi nhìn vào bàn tay của mình, có bao giờ bạn thắc mắc rằng ý nghĩa của nó là gì không? Tại sao nó lại có ngón to, ngón nhỏ? Tại sao ngón này ngắn, ngón kia lại dài? Tại sao ngón tay này nằm ở vị trí đó mà không phải là một vị trí khác?,..v.v.. Thành thật Thể cũng chưa bao giờ thắc mắc và tự hỏi mình điều đó cả, cho đến một dịp gặp anh Trường Chiến (người Thầy của Thể). Anh Chiến nói Thể giơ tay lên, nhìn vào đó đi và tìm hiểu xem tại sao lại như vậy? Thể nhìn vào và suy nghĩ một lúc… nhưng thật lòng là nghĩ không ra gì cả, chưa bao giờ tìm thấy ý nghĩa gì ở đôi bàn tay của mình. Anh Chiến lúc đó cười và nói với Thể rằng: “Trong bàn tay là cả một kho tàng chứa đựng những bài học, những bí quyết của người thành công đó”. Anh Chiến càng nói, Thể càng tò mò tìm hiểu nhưng…không tài nào tìm ra đáp án. Cuối cùng thì anh Chiến cũng chia sẻ 5 bài học, hay chính xác là 5 bí quyết ca mt người thành công, và nó nằm rất gần với chúng ta, cụ thể là ngay trên bàn tay của chúng ta, tựa như rằng mình đang sở hữu 5 bí quyết này mà từ trước đến giờ không nhận ra.

1. Ngón cái


Đây là ngón tay c nht, và cũng có thể nói là ngón quan trng nht trong mt bàn tay, vì hãy tưởng tượng rằng bạn mất đi ngón tay cái này thì bạn sẽ gặp rất nhiều rắc rối và khó khăn trong việc sinh hoạt, cầm nắm, nâng nhấc đồ vật,… Nó đại diện cho những những ước mơ ln, những mc tiêu ltrong cuộc sống. Đề thành công, hãy bắt đầu bằng một ước mơ, bởi có một câu nói rằng “life without dream is a life without meaning” (tạm dịch: cuộc sống mà thiếu ước mơ thì trở nên vô nghĩa). Hãy cùng nhìn những con người vĩ đại nhé. Nếu không có một ước mơ lớn, thì mc sư Martin Luther King đã không thể giải phóng nạn kì thị chủng tộc ở Hoa Kỳ vào thập kỉ 60 với một bài diễn văn “I have a dream” được đánh giá xuất sắc và trở thành một trong những bài diễn văn được yêu thích nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Qua ước mơ của mình là một đất nước nơi mà người da trắng và người da đen có thể chung sống hòa thuận với nhau như những con người bình đẳng, ông đã thật sự truyền cảm hứng cho cả thế giới. Đó là một ước mơ LN! Chúng ta sẽ không thể có Bill Gates và tđoàn Microsoft của ngày hôm nay nếu ông thiếu đi giấc mơ từ những ngày đầu khởi nghiệp, đó là trên bàn mi gia đìnhđu có mt máy vi tính. Và không đâu xa, TGM Corporation của chúng ta sẽ không thể hùng mạnh như ngày hôm nay nếu từ những ngày đầu tiên, chúng ta thiếu đi một ước mơ “Vì mt triu người Vit Nam hnh phúc và thành công hơn”. Như thế nhé các bạn, hãy bđu bng ước mơ và suy nghĩ LN. Với Thể, đó là ước mơ trở thành một trong những diễn giả được yêu thích nhất tại Việt Nam và mục tiêu lớn là trở thành Lead Trainer vào cuối năm 2012. Hãy mơ, vì bn có quyn mơ. Và khi đã mơ, hãy mơ LN, vì không ai có quyđánh thuế gic mơ ca bn.


Tuy nhiên, chỉ ngồi mơ không thôi thì chưa đủ, người ta sẽ kêu mình là…điên, là…khùng, là…kẻ mơ mộng viễn vông, chính vì thế…

2. Ngón út


Mơ LỚN, nhưng hãy bđu t nhng vic rt nh, tựa như ngón út là ngón nh nht trong một bàn tay. Tòa nhà Bitexco hiện là tòa nhà cao nhất tại Việt Nam với 68 tầng lộng lẫy tại trung tâm quận 1 Tp.HCM, thế nhưng nó cũng phải bắt đầu từ một viên gạch, một bao xi măng,… Để có Apple ngày hôm nay thì Steve Jobs bắt đầu bằng một công việc rất…bình thường là lắp ráp máy móc trong một garage cũ rích. Để TGM có văn phòng đăng kí rộng rãi và sang trọng như hiện nay thì chúng ta cũng đã bắt đầu từ một cái ghế salon mượn ở văn phòng công ty anh Dumb (một người bạn vào lúc ấy và hiện anh là thành viên ban hội đồng quản trị của TGM) làm chỗ tiếp khách. Việc gì cũng vậy, chúng ta phi dám x thân vào nhng vic tưởng như nh nht và không có gì quan trng, thế nhưng sau này tất cả điều đó khi xâu chuỗi lại sẽ cho chúng ta một bức tranh và một câu chuyện đầy cảm hứng của nghề Trainer. Mỗi người là một câu chuyện để kể, vì vậy câu chuyện của bạn có thú vị và lôi cuốn hay không là tùy vào ngày hôm nay bạn có nỗ lực từ những việc rất nhỏ hay không. Không ai có thể đùng một cái trở thành một Trainer giỏi, truyền cảm hứng xuất sắc,… kể cả anh Khoa hay anh Triều cũng vậy. Thể tin rằng hai anh cũng đã nỗ lực luyện tập rất nhiều, từ những động tác nhỏ nhất, cẩn thận từng câu từng chữ một, xem clip và cải tiến mỗi chi tiết nhỏ,… có như thế thì mới có anh Khoa và anh Triều ngày hôm nay (anh Khoa và anh Triều là hai diễn giả hàng đầu của TGM hiện nay và cũng là hai người Thầy của tôi). Và Thể tin rằng, đến ngày hôm nay thì hai anh vẫn đang liên tục nỗ lực từng chút một để có thể làm tốt hơn từng ngày, từng ngày.


3. Ngón tr
Đây là ngón tay chúng ta s dng mi khi cm bút viết hoc khi hc bài (đương nhiên phải kết hợp với ngón cái nữa), ý nghĩa của nó là bạn hãy hc hi không ngng. Chúng ta đang sống trong một cuộc sống có tốc độ phát triển nhanh chóng mặt và lượng kiến thức cũng như thông tin gia tăng kinh khủng, đến nỗi ngày nay không thể có bất kì ai có thể có thể giỏi mọi mặt mà xu hướng của thế giới bây giờ là chuyên môn hóa, chỉ giỏi trong một vài lĩnh vực nhất định mà thôi. Mà ngay cả khi đã có một lĩnh vực nhất định rồi thì việc thật sự giỏi trong lĩnh vực ấy cũng đòi hi n lc và kh năng kiên trì hc hi không ngng của chúng ta. Chúng ta hãy bắt đầu bằng những việc rất cụ thể, đó là mỗi ngày hãy dành ra một khoảng thời gian nhất định (chừng 1-2 tiếng) để đọc sách nâng cao kiến thức chuyên môn, trao dồi và rèn luyện kĩ năng diễn thuyết, xem video clip của những diễn giả hàng đầu để học hỏi từ họ, đọc tin tức để cập nhật kiến thức xã hội, chủ động trao đổi với nhau để học hỏi và đào sâu những vấn đề bạn tâm đắc hoặc chưa hiểu rõ,… Nói chung, có rất nhiều cách để chúng ta học, quan trọng là bạn hãy nhận thức đúng đắn để học hỏi một cách miệt mài, không bao giờ cho phép mình ngừng lại.

4. Ngón gia
Đây là ngón tay vng chãi nht. Nó vững chãi không phải vì nó dài nhất mà vì nó được gia cố bởi 4 ngón tay ở hai bên. Ý nghĩa rằng, trong cuộc sống, bạn không thể tự một mình làm tất cả, cũng như không bao giờ có khái niệm thành công một mình trên đời này, do đó bí quyết thứ tư nằm ở ngón tay giữa: hãy tìm kiếm s tr giúp t người khác. Có một câu nói thế này“cht lượng cuc sng làcht lượng ca nhng mi quan h mà bđang có, và Thể cũng tin rằng trên đời này ai cũng cần có bạn, ai cũng cần người khác sẵn lòng trợ giúp mình, vì vậy hãy mạnh dạn kêu gọi sự giúp đỡ và thể hiện tinh thần nương tựa hỗ trợ nhau như một đội nhóm vững mạnh, hãy nghiêm túc đầu tư vào những mối quan hệ này, ở đây cụ thể là những anh em trong đội ngũ Trainer/Trainee của TGM chúng ta. Hãy nghĩ tích cực cho nhau, sẵn sàng hi sinh lăn xả cho nhau trong công việc nhưng vẫn mạnh dạn góp ý cho nhau khi có lỗi lầm. Thể tin rằng qua những buổi rèn luyện với tinh thần như thế, chúng ta chân thành phản hồi cho nhau một cách thẳng thắn, điều này vô cùng hữu ích cho sự tiến bộ của mỗi người, bởi đôi khi có những cái bạn không nhìn ra được (người ta gọi là vùng mù của bạn), phải nhờ đến góc nhìn của một người khác. Hãy nhớ một điều, chúng ta là đồng đội cùng chí hướng trên con tàu TGM, chúng ta đang xây dng nên mđi ngũ Trainer hùng mnh ch không phi là nhng cá nhân Trainer riêng l.


5. Ngón áp út
Có bao giờ bạn thắc mắc tại sao khi cưới nhau, vợ chồng lại đeo nhẫn cưới vào ngón áp út mà không phải là ngón tay khác? Có nhiều giả thiết được đặt ra để giải thích cho điều này, những giả thiết tưởng tượng cũng có mà khoa học cũng có. Nhưng không quan trọng ở chỗ giải thích đúng hay sai, mà ý nghĩa của điều này rất đáng để suy ngẫm. Khi nói đến chiếc nhẫn cưới, nó là hin thân cho mt tình yêđpvà ngón áp út được vinh hnh nhn lđiu này. Đây cũng là bí quyết thứ năm, bí quyết của ngón áp út: tình yêu ngh. Là Trainer, bạn phải yêu khán thính giả của mình, bạn phải yêu từng giây từng phút được đứng trên sân khấu để chia sẻ với họ, và trong giây phút đó, bn gn như quên hết tt c mi th bên ngoài, ch có bn và người nghe mà thôi. Đó là giây phút trên sân khấu, còn trong công việc, để thành công, bạn phải yêu những công việc bạn đang làm, nếu không yêu được ngay từ đầu thì bạn phải tập yêu nó vì yêu là mđng tbn có th la chn hành đng. Hãy thử thách mình nhiều hơn, đào sâu để hiểu tường tận những việc mình đang làm, hãy nghĩ đến ý nghĩa của công việc bạn tạo ra, hãy đọc về những gương thành công trong công việc ấy,… có rất nhiều cách để bạn tập yêu công việc và dần dần bạn sẽ phát hiện ra những cái hay, cái đẹp của công việc. Yêu là một động từ thể hiện sự quan tâm, chia sẻ, sẵn sàng hi sinh cái riêng cho cái chung, vì đối tượng được bạn yêu. Công việc cũng vậy thôi, bạn có quan tâm, bạn có tìm hiểu, bạn có đón nhận, bạn có dám hi sinh thì bạn mới có thể yêu công việc được và ngược lại cũng đúng. Tất cả chỉ là lựa chọn của chúng ta mà thôi. Quay lại với nghề Trainer, đây là là một công việc khắc nghiệt, một nghề đòi hỏi bạn phải hi sinh và trả giá rất nhiều. Khi ấy, tình yêu ngh là vũ khí mnh m nht có th giúp bn vượt qua tt c mt mi và th thách trên con đường chông gai. Và chỉ có tình yêu nghề, bạn mới dám trả những cái giá rất đắt với sự bằng lòng và hạnh phúc tuyệt đối.

Tóm lại, có 5 bí quyết thành công đơn giản và ý nghĩa nằm ngay trong chính bàn tay của mình:
  • Ngón cái: hãy ước mơ LN
  • Ngón út: bđu t nhng vic nh
  • Ngón trỏ: hãy hc hi không ngng
  • Ngón giữa: tìm kiếm s tr giúp
  • Ngón áp út: tình yêu ngh

Tư duy phê phán (critical thinking)

Luyện tập tư duy phê phán (critical thinking)


Chắc hẳn bạn đã có lần nghe đến phương pháp tư duy phê phán (critical thinking) và tò mò không biết nó là gì và việc luyện tập nó có khó không? Bài viết hôm nay của Global Education sẽ đề cập đến phương pháp tư duy này.


Tư duy phê phán (critical thinking) là một kĩ năng trong đó người suy nghĩ chủ động hướng tới những vấn đề và tình huống phức tạp dựa trên những suy nghĩ, quan điểm và niềm tin của mình. Người này hoàn toàn có thể khiến chính những suy nghĩ, quan điểm và niềm tin của mình trở nên hợp lí và chính xác hơn bằng cách tự khám phá, đặt ra hàng loạt câu hỏi và tìm ra câu trả lời hay giải pháp cho chính những câu hỏi đó.

Nhìn chung, tư duy phê phán đòi hỏi cả kĩ năng lập luận lẫn kĩ năng giải quyết vấn đề (reasoning and problem solving). Trên thực tế 2 kĩ năng này bổ sung và cũng có thể thay thế cho nhau. Đi vào tìm hiểu một cách cụ thể, chúng ta sẽ thấy kĩ năng tư duy phê phán bao gồm những kĩ năng, chính xác hơn là nhưng khả năng sau đây:

- Quan sát

- Luôn luôn tò mò đặt câu hỏi và tìm những nguồn trả lời cần thiết cho mình

- Luôn kiểm tra và tự thử thách những điều mình vốn tin, những quan điểm, suy nghĩ, những giả sử mình hay người khác đặt ra xem chúng có đúng sự thật không?

- Nhận thức được và nêu ra được vấn đề

- Đánh giá độ vững chắc của tư duy và lập luận

- Đưa ra những quyết định sáng suốt và tìm ra được những giải pháp, những lời giải vững chắc

- Hiểu về tư duy logic và logic nói chung

Có thể bạn đã hoàn toàn tự tin về khả năng của mình ở một trong những phần này, hoặc cũng có thể bạn cảm thấy cần học tất cả các kỹ năng này từ đầu. Dù thế nào đi chăng nữa thì 20 kĩ năng luyện tập tư duy phê phán dưới đây cũng sẽ có ích cho bạn. Chỉ cần làm theo những bước rất đơn giản sau đây, bạn hoàn toàn có thể tự tin với khả năng tư duy phê phán (critical thinking) của mình.

1. Nhận thức vấn đề (Recognizing a problem)

Khi nhận ra rằng mình đang đối mặt với một vấn đề nào đó, bạn cũng cần đồng thời nhận ra sự cần thiết của việc phải hành động đúng theo những gì mình phảo làm. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng hành động đó của bạn phụ thuộc vào loại vấn đề mà bạn đang gặp phải. Liệu vấn đề đó có quá nghiêm trọng hay không? Nếu như gặp phải nhiều hơn một vấn đề cùng một lúc thì vấn đề nào cần được đặt lên giải quyết trước, vấn đề nào giải quyết sau? Sử dụng những kĩ năng tư duy phê phán của mình để chỉ ra mọi vấn đề đang gặp phải (pinpoint any problem or problems) trước khi đề cập đến giải pháp (anticipate a solution).

Luyện tập như thế nào?

· Thử lên danh sách những việc cần làm, sắp xếp chung theo thứ tự việc nào cần đầu tư nhiều thời gian nhất, hoặc việc nào cần hoàn thiện trước, hay việc nào quan trọng nhất. Bạn cũng có thể sắp xếp theo cả 3 cách khi muốn luyện tập.

· Khi xem/ đọc bản tin: sau khi nghe 1 bản tin, bạn thử liệt kê ra 3 vấn đề có thể gây nên hậu quả để kiểm tra khả năng nhận thức vấn đề của bạn.

2. Nêu ra vấn đề (Defining a problem)

Cách giải quyết vấn đề một cách hiệu quả trước hết yêu cầu việc nêu ra được vấn đề thực sự đang cần được giải quyết và tránh nhầm lẫn với vấn đề giả tưởng. Đừng để bản thân mình và lời giải cho bài toán khó bị cản trở bởi các nhân tố sau đây:

· mức độ của vấn đề

· giả sử của bản thân bạn

· thiếu thốn thông tin

Hãy tập trung suy nghĩ kĩ về tình huống hiện tại và đừng bị ảnh hưởng để rồi giải quyết ẩu vấn đề rồi lại gây ra những hậu quả hoặc hiện tượng do chính vấn đề của bạn thay vì bản thân vấn đề đó.

Luyện tập như thế nào?

Từ bây giờ, bất cứ khi nào bạn phải bắt đầu thực hiện một quá trình nào đó, đơn giản như nấu một món ăn nào đó theo công thức, hoặc học cách sử dụng một thiết bị điện tử gia dụng nào đó trên bản hướng dẫn kèm theo sản phẩm, hãy dành ra ít nhất 10 phút để đọc kĩ và xem trước tất cả các hướng dẫn trước khi bắt tay vào làm. Cách giải quyết hiệu quả một vấn đề chỉ đến khi trước hết bạn biết đích xác mình đang phải đối mặt với những cái gì.

3. Tập trung quan sát (Focused observation)

Khi tăng cường nhận thức của mình, bạn sẽ quan sát được nhiều hơn và cũng từ đó nhận thức cao hơn được về những vấn đề mà mình quan sát bằng cách sử dụng các giác quan của mình, lắng nghe những người xung quanh nói và tìm kiếm nhiều chi tiết hơn. Thêm vào đó, khi bạn đang trong quá trình thu thập thông tin, hãy tập trung, đặt mình vào văn cảnh và suy nghĩ xuyên suốt. Chỉ cần chú ý một chút, bạn sẽ không bỏ sót một chi tiết nào và sẽ dần dần trở thành một người đưa ra những quyết định sáng suốt hơn cũng như những giải pháp khả thi hơn.

Luyện tập như thế nào?

· Tìm một địa điểm nhiều người qua lại và tụ tập, ví dụ như một quán café hay một cửa hiệu ăn ngoài. Tập quan sát những người xung quanh, sử dụng những giác quan của mình với mục tiêu tăng cường nhận thức cho bản thân. Hãy xem liệu 2 người nói chuyện đằng kia có sắp cãi nhau không? Xem người đi bộ dưới phố kia có đang mải đi quá mà có nguy cơ đâm vào một con vật ngay gần đó không? Rất đơn giản như vậy thôi. Nhưng hãy làm một cách tế nhị và kín đáo để tránh bị hiểu lầm bạn nhé!

· Vào một lần nào đó khi đi xe, trước khi nổ máy, hãy thử lập ra trong đầu một danh sách những thứ mà bạn cần phải nhận thức được – những gì có thể xảy ra nếu như bạn không chú ý quan sát. Đó có thể là một người lái xe mất kiểm soát, một đứa trẻ đi xe đạp, một công ty xây dựng điện – nước – điện thoại đang thi hành công việc và đỗ xe ngay trên đường ..v..v..

4. Động não thông quả việc sử dụng công cụ đồ họa tư duy (Brainstorming with graphic organizer)

Công cụ đồ họa tư duy là một công cụ tuyệt vời giúp bạn động não. Chúng tạo ra một biểu đồ bằng hình ảnh trong não của bạn, chỉ ra cho bạn các cơ cấu và cấu trúc của một vấn đề mà bạn không ngờ tới. Công cụ đồ họa tư duy còn giúp bạn tập trung vào mục tiêu chính của mình, chỉ ra một cách rõ ràng con đường đi tới những giải pháp hiệu quả cùng những quyết định tối ưu.

Luyện tập như thế nào?

· Lập ra một biểu đồ khi bạn phải đưa ra một quyết định nào đó, đơn giản như: đi ăn ở quán nào hay đi nghỉ ở đâu. Sử dụng những tiêu chí bạn cho là quan trọng như: không khí, dịch vụ, các địa điểm du lịch vui chơi tại vùng đó, ..v..v.. để so sánh và đối chiếu các lựa chọn của mình.

· Tập sử dụng công cụ đồ họa tư duy bằng cách nhìn lại một vấn đề mình từng phải giải quyết trong quá khứ như mua xe hoặc chuyển công việc. Lập một hệ thống cho thấy các hiện tượng hoặc nguyên nhân gây ra các vấn đề cùng các giải pháp dành cho chúng. Động não và thử tìm ra những hướng giải quyết khác bên cạnh cách mà bạn đã làm trong quá khứ với vấn đề đó.

5. Đặt ra các mục tiêu (Setting goals)

Đặt ra các mục tiêu chiến lược nghĩa là đặt ra một kế hoạch để bạn đi từ vấn đề đến hướng giải quyết. Một khi bạn đã biết rõ mình muốn đi đến đâu và các bước để đến được đó thì chuyện đạt được mục tiêu trở nên thật dễ dàng. Bằng cách sử dụng bản đồ công cụ tư duy vừa nói ở trên, bạn có thể lập ra cho mình một biểu đồ biểu thị cách thức dẫn đến cách giải quyết của một vấn đề nào đó. Việc đặt ra các mục tiêu đòi hỏi bạn phải đầu tư tư duy tới một chiến lược và bẻ chúng ra làm nhiều phần nhỏ dễ giải quyết. Điều đó có nghĩa là bạn cần đặt ra cho chính mình các deadline để hoàn thành cho từng việc, quyết định đích xác mình cần làm những gì, khi nào cần làm nhằm đạt được mục tiêu của mình. Điều đó cũng có nghĩa là bạn cần ghi nhớ 5 tiêu chí của một mục tiêu có giá trị. Chúng là 5 tiêu chí dùng để đánh giá liệu mục tiêu mà bạn đang đặt ra có thể đạt được và đạt được một cách thành công hay không? Những mục tiêu có giá trị là những mục tiêu:

· Được viết ra

· Chi tiết, cụ thể

· Có thể đánh giá được

· Thực tế

· Hướng tới 1 deadline cụ thể

Bằng cách đặt ra mục tiêu cho mình, bạn có thể xuất phát và đi tới nơi mình muốn đến, từ khởi đầu phải đối mặt với vấn đề đến chỗ đưa ra được một giải pháp hiệu quả.

Luyện tập như thế nào?

· Chọn cho mình một mục tiêu ngắn hạn như việc dọn phòng là một ví dụ. Sử dụng 5 tiêu chí nói trên để lập ra mục tiêu cho mình và quyết định xem mình sẽ hoàn thành công việc dọn phòng như thế nào. Đặt ra một deadline cho mình, đi vào cụ thể một cách chính xác những gì mình cần làm, viết chúng ra dưới dạng hình ảnh để tiện theo dõi và nhắc nhở chính mình.

· Đối với những mục tiêu dài hạn như đi du lịch dài ngày hay tham gia một khóa học nào đó hoặc bất kì mục tiêu nào khiến bạn phải mất vài tuần trở đi để hoàn thành, bạn nên sử dụng bản đồ đặt mục tiêu. Chia làm nhiều mục tiêu nhỏ nếu thấy cần thiết, trong đó có mọi bước mà bạn cho là phải thực hiện và sẽ được thực hiện. Vẽ một bản đồ trong đó chỉ ra cách thức bạn đạt được mục tiêu đó và đích mà bạn sẽ đến.


Theo Global Education

Tiểu sử các Vua Việt [ P7- Vua Duy Tân ]


Duy Tân (1900 - 1945)
Xem thêm

Niên hiệu
Duy Tân
Năm sanh, năm mất
1900-1945
Giai đoạn trị vì
1907-1916
Miếu hiệu
.
Tên Húy
Nguyễn Phúc Hoảng, Nguyễn Phúc Vĩnh San


Vua Duy Tân sinh ngày 19-9-1900, con trai thứ 5 của vua Thành Thái và bà Nguyễn Thị Ðịnh. Vua Thành Thái rất đông con, đáng lẻ phải chọn người con trưởng kế vị, nhưng Pháp sợ Vua trưởng thành khó sai khiến nên phải tìm chọn một người càng nhỏ tuổi càng hay.

Hôm Khâm sứ Lévecque cầm danh sách các Hoàng tử con Vua Thành Thái vào Hoàng cung chọn vua, trong lúc điểm danh thì thiếu mất «mệ Vĩnh San». Triều đình hốt hoảng chạy đi kiếm thì thấy Vĩnh San đang chui dưới gầm giường bắt dế. Vĩnh San bị lôi ra, mặt mày lem luốt, quần áo ướt nhẹp vì mồ hôi. Không kịp đưa về nhà tắm rửa, bọn thị vệ đưa ngay Vĩnh San ra trình diện quan Pháp.

Mới trông thấy Vĩnh San, các quan Pháp vừa ý ngay vì theo họ đứa bé mặt mày dơ tèm lem có vẻ nhút nhát và đần độn, chắc d sai khiến sau nầy. Thế là Pháp chọn Vĩnh San làm Vua, mới 7 tuổi đầu. Triều đình thấy Vua nhỏ bèn xin tăng thêm một tuổi thành tám. Nghĩ tình Vua Thành Thái suốt đời ước nguyện đổi mới mà không làm được, nên những người phò tá còn chút quyền hành đã lấy niên hiệu cho người nối nghiệp là Duy Tân.

Ngay sau lễ Tôn Vương một ngày (5-9-1907), vua Duy Tân đã tỏ ra khác hẳn hôm qua, Vua không hề có một cử chỉ nhúc nhát sợ Tây, ông tiếp quan toàn quyền Ðông Dương thẳng bằng tiếng Pháp. Một nhà báo Pháp đã thuật lại là «...Một ngày lên ngai vàng đã thay đổi hoàn toàn bộ mặt của cậu bé lên tám».

Ðể kiểm soát vua, Pháp đã bày ra những việc sau:
-Lập một phụ chính gồm sáu ông đại thần là Tôn Thất Hân, Nguyễn Hữu Bài, Huỳnh Côn, Miên Lịch, Lê Trinh và Cao Xuân Dục để cai trị nước Nam dưới sự điều khiển của Khâm sứ Pháp.
-Ðưa ông Ebérhard, một tiến sĩ sinh học qua dạy cho Vua Duy Tân học khoa học (có sách nói mục đích là để theo dõi những hành động của Vua Duy Tân).
Khoảng năm 1912, ông Mahé lên làm Khâm sứ Pháp ở Huế. Mới lên khâm sứ ít lâu ông ta đã mở một chiến dịch tìm vàng ráo riết. Mahé lấy tượng vàng đúc từ thời Nguyễn Phúc Chu (đầu thế kỷ thứ 18) trên tháp Phước Duyên chùa Thiên Mụ, đào mả lăng Vua Tự Ðức để tìm vàng và đào xới lung tung trong Ðại Nội để tìm vàng. Vua Duy Tân phản đối quyết liệt những hành động thô bạo đó, nhưng Mahé vẫn làm ngơ.

Vua Duy Tân ngày đêm ăn ngủ không yên, ông ra lệnh đóng cửa Cung và không tiếp ai hết. Toà Khâm Sứ Pháp làm áp lực với nhà Vua thì nhà Vua đe doạ là sẽ tuyệt giao với các nhà đương cục ở Huế lúc bấy giờ. Cuối cùng Tây phải triệu toàn quyền Sarraut ở Hà Nội vào giải quyết. Gặp toàn quyền Vua Duy Tân đã vạch tội của Khâm Sứ Pháp ở Huế. Ðể xoa dịu, toàn quyền Sarraut đã khiển trách Mahé về hành động bất nhân đó. Vua Duy Tân mới hạ lệnh cho mở cửa Hoàng Thành.

Năm Vua Duy Tân 13 tuổi, ngày lục lọi gi ra xem những hiệp ước mà hai nước Việt-Pháp đã ký với nhau rồi một hôm giữa triều đình, nhà Vua tỏ ý muốn cử ông Nguyễn Hữu Bài là người giỏi tiếng Pháp sang Pháp để yêu cầu duyệt lại hiệp ước ký năm 1884 (Patenôtre) vì ông cảm thấy việc thi hành của hiệp ước ấy không đúng với những điều kiện mà hai bên đã ký kết với nhau, nhưng cả triều đình không ai dám nhận chuyến đi đó.
Năm 15 tuổi, Vua Duy Tân đã triệu tập cả sáu ông đại thần trong Phụ Chính, bắt buộc các vị phải ký vào biên bản để đích thân Vua sẽ cầm qua trình với toà Khâm Sứ nhưng các ông đại thần sợ Tây giận sẽ kiếm chuyện nên từ chối không ký và phải xin yết kiến bà Thái Hậu để nhờ bà can gián nhà Vua. Từ đó không những nhà Vua có ác cảm với thực dân Pháp mà còn ác cảm với Triều đình.
Nguyễn Hữu Bài

Biết được vua Duy Tân là người yêu nước chống Pháp nên Việt Nam Quang Phục hội quyết định móc nối. Mùa hè năm 1915 vua ra cửa Tùng ngh mát, người tài xế tên Phan Hữu Khánh là người trong hội có đưa cho Vua một bức thư của 2 lãnh tụ là Trần Cao Vân và Thái Phiên. Vua đọc thư cảm động lắm và đòi gặp 2 người. Thế là ông Trần Cao Vân và ông Thái Phiên cùng vua Duy Tân mưu đồ khởi nghĩa đánh Pháp, nhưng không ngờ ngày vua xuất thành (3-5-1916) để làm cách mạng thì có người phản bội đi báo Tây, 2 ngày sau vua Duy Tân bị bắt, Pháp bắt Triều đình ta phải xử, Thượng thư bộ Học Hồ Ðắc Trung được ủy nhiệm thảo bản án.
   Trần Cao Vân

 Ông Trần Cao Vân tuy bị giam trong ngục nhưng nhờ được người đưa được một mảnh giấy cho ông Hồ Ðắc Trung xin được lảnh hết tội và xin tha cho Vua. Ông Hồ Ðắc Trung làm án đổ hết tội cho 4 ông Thái Phiên, Trần Cao Vân, Tôn Thất Ðề và Nguyễn Văn Siêu. Bốn ông đều bị chém đầu còn vua Duy Tân thì bị đày đi đảo Réunion cùng với vua Thành Thái (1919).

Vua Duy Tân mặc dù bị đày nhưng vẫn thiết tha với quê hương, ông vn tìm cách trở lại với đất nước. Ðệ nhị thế chiến xảy ra, ông nghĩ đó là cơ hội để ông có thể thoát ra khỏi nơi giam cầm bằng cách xin đi lính cho Tây. Và đúng như tiên liệu, sau đó vua Duy Tân đã có dịp sang Pháp gặp Tướng De Gaulle (1945) và được ông nầy hứa là sang năm sẽ đích thân đưa Vua về Việt Nam để trở lên ngôi mặc cho bộ Thuộc địa phản đối. Vua Duy Tân mừng lắm có tuyên bố với nhiều người cuộc hồi hương sắp tới nầy nhưng rất tiếc chiếc phi cơ chở ông trên đường từ Pháp về đảo để thăm vua cha và gia đình đã bị rớt, không ai sống sót (tháng 12 năm 1945). Ðây vẫn là một nghi vấn cho lịch s.

Tác  giả Nguyễn Tấn Lộc - vietsciences

Đàn ông vì sao thích gây chiến?


VÌ SAO ĐÀN ÔNG THÍCH GÂY CHIẾN


Xu hướng tình dục nam giới bị cho là nguyên nhân gây nên hầu hết các cuộc xung đột trên thế giới.
Với bản chất chiến binh, đàn ông được “lập trình” để trở nên hung hăng đối với bất cứ ai họ cho là kẻ ngoài cuộc. Về khía cạnh tiến hóa, điều này giúp những đàn ông đầu tiên giành được quyền tiếp cận nhiều hơn đối với bạn tình. Nếu xét ở thời hiện đại, nó được diễn dịch thành những cuộc chiến tranh quy mô lớn. Ngược lại, phụ nữ được trời phú cho thái độ “săn sóc và làm bạn”, nghĩa là họ hướng đến giải quyết tranh chấp một cách hòa bình nhằm bảo vệ con cái.



Đó là nội dung bài viết đăng trên chuyên san Philosophical Transactions of the Royal Society B, dựa trên chứng cứ tiến hóa của cái gọi là “giả thuyết chiến binh nam”.Giả thuyết này cho rằng trong mỗi nền văn hóa xuyên suốt lịch sử, đàn ông thường sử dụng bạo lực hơn so với đàn bà khi đối mặt với những người mà họ cho là ngoại lai. Thái độ “bộ lạc” của phái mạnh, mà mục đích tối hậu là tăng cường khả năng sinh sản của chính họ, cũng tương tự như hành vi khoanh vùng và liên tục canh gác biên giới lãnh thổ ở loài tinh tinh. Cuộc nghiên cứu cũng xem xét chứng cứ cho rằng đàn ông có ý thức về nhân dạng hơn nữ giới, và họ sẽ phát triển mối quan hệ chặt chẽ với những người khác trong nhóm mình nếu lâm vào hoàn cảnh phải cạnh tranh với đối thủ.


Mặc dù phản ứng thù địch ở phái mạnh hầu hết để chống lại mối đe dọa từ bên ngoài, thái độ này có thể không còn thiết thực trong thời hiện đại và thường phản tác dụng, theo Telegraph dẫn lời các chuyên gia. Trong quá khứ, những phản ứng hằn học như vậy đều dẫn đến kết quả là các cuộc chiến toàn diện giữa các nước, hoặc các trận ẩu đả gần đây giữa những nhóm fan cuồng của các đội bóng (điển hình là tình trạng hooligan ở Anh). Trưởng nhóm nghiên cứu là giáo sư Mark van Vugt của Đại học Oxford cho biết đầu óc con người đã được định hình theo khuynh hướng xung đột với kẻ khác để tranh giành lãnh thổ và kiếm được nhiều bạn tình hơn. Tình trạng này dễ thấy nhất ở loài tinh tinh, khi con đực không ngừng quan sát lãnh địa của mình. Nếu một con cái khác từ đâu đi đến, nó có thể nhận được yêu cầu gia nhập đàn mới. Nhưng khi một con đực đi lạc quá xa, nhiều khả năng nó bị đánh đến chết.
Kết quả nghiên cứu năm 2008 của các chuyên gia California (Mỹ) cho thấy quá trình tiến hóa của hành động xâm lược và lòng dũng cảm của đàn ông chỉ nhằm một mục đích là tranh giành phụ nữ hoặc lãnh thổ mới. Theo đó, gene của con người có thể tác động lớn đến những đặc điểm tiêu biểu của phái mạnh như khả năng chiến đấu. Lịch sử cho thấy những nhóm mạnh nhất giành được nhiều đất đai nhất và loại bỏ những nhóm yếu hơn. Dần dần, gene của kẻ thắng được truyền cho thế hệ sau, trong khi những kẻ bại trận, ít hiếu chiến hơn cam chịu cảnh tuyệt diệt. Có một số ví dụ lịch sử liên quan đến xu hướng trên, như Thành Cát Tư Hãn của đế quốc Mông Cổ hiện có đến 16 triệu hậu duệ nam giới trực hệ, do tham vọng bành trướng lãnh thổ và thực hiện thành công mục tiêu đó. Các thế hệ cướp biển Viking hoành hành Bắc Âu thời xưa cũng đã để lại dấu ấn gene mạnh mẽ tại các khu vực như quần đảo phía tây của Scotland, đảo Skye và Iceland.


Theo Thanh Niên

Aug 29, 2012

Đề thi kế toán quản trị

Đề thi kế toán quản trị
1. Dự án đầu tư
Vốn đầu tư thiết bị ban đầu: 1,6 tỷ
Thanh toán ngay 1 tỷ, số còn lại thanh toán năm 2 và 3: 300 triệu/ 1 lần
Vốn đầu tư cơ sở hạ tầng: 400 trđ
LN trước thuể: 160 trđ
Thời gian thực hiện: 10 năm
Tỷ lệ sinh lời hàng năm: 10%
A, DN có nên thực hiện dự án không (IRR, NPV)
B, Nếu Thời gian thực hiện là 6 năm, LN trước thuế không đổi. DN có nên thay đổi quyết định không. Biết rằng khấu hao theo pp đường thẳng, Thuế TNDN 25%

2,

Chỉ tiêuSPASP B
Khối lượng sp tiêu thụ35.00020.000
Giá80.000100.000
CP đơn vị

+ NVL tt20.00030.000
+ NC tt15.00022.000
+ Biến phí SXC30005000
+ Định phí SXC1150020000
CP bán hàng & quản lý DN

+ Biến phí50008000
+ Định phí1000012.000


A, Lập báo cáo KQKD dạng số dư đảm phí. Công ty nên tiếp tục KD & loại bỏ KD vs sp nào ? Vì sao?
B, Nếu dồn hết năng lực sản suất sang sx 1 loại sp A cho đến khi tiêu thụ hết sản phẩm ( năng lực 45.000 sp/năm), giá giảm 75.000k/sp, Dn có nên thay đổi qđ theo phương án 2 hay không. Nếu có nên lưu ý thêm vấn đề nào? Biết
- Định phí bán hàng & quản lý mỗi loại sp có 30% định phí phân bổ
- Định phí SXC có 40% định phí phân bổ, CF bảo điểm máy móc thiết bị và quản lý phân xưởng (Chỉ phát sinh khi sx) còn lại là CF khấu hao TSCĐ và CF khác