Sep 6, 2012

Bạn luôn không tin tưởng vào tình cảm của người ấy?

Mặc dù biết rõ người ta thích mình thật đấy, và mình cũng vậy, nhưng rồi lại vẫn không hoàn toàn tin vào sự thật đó. Bạn từng mâu thuẫn như vậy chưa ^^.


1. Bạn thích người khác theo đuổi mình một cách mãnh liệt?
Đúng - tiếp câu 2
Không đúng – tiếp câu 3
2. Bạn ghét người nhập nhằng không rõ ràng với mình?
Đúng – tiếp câu 3
Không đúng – tiếp câu 4
3. Bạn thích mình có thật nhiều bí mật?
Đúng – tiếp câu 4
Không đúng – tiếp câu 5
4. Bạn thích một mẫu người nhất định nào đó?
Đúng – tiếp câu 6
Không đúng – tiếp câu 7
5. Tính cách của bạn rất dễ cáu kỉnh?
Đúng – tiếp câu 6
Không đúng – tiếp câu 7
6. Bạn thích bình luận đánh giá người khác, ít nhất cũng tự nhận xét họ trong lòng?
Đúng – tiếp câu 7
Không đúng – tiếp câu 8
7. Bạn thích cảm giác địa mình của mình cao hơn người khác một chút?
Đúng – tiếp câu 8
Không đúng – tiếp câu 9
8. Bạn nghĩ đến những chuyện xấu, nhưng không có gan làm?
Đúng – tiếp câu 9
Không đúng – tiếp câu 10
9. Ngay từ lần đầu tiên bạn đã có thể cảm nhận được sự không vui (tâm trạng) của người khác?
Đúng – Đáp án A
Không đúng – Đáp án B
10. Bạn chú trọng tiểu tiết, hành vi của người khác, xem tiểu tiết đó là tiêu chuẩn chủ yếu để đánh giá đối phương có quan tâm đến mình?
Đúng – Đáp án C
Không đúng – Đáp án D
Đáp án:
ABCD

Cười híp mắt với clip 'Kính vạn bông'

Cảnh quay vui nhộn lấy rất nhiều tiếng cười của người xem ở đầu clip. Ảnh chụp màn hình.


Còng lưng 'gánh' con vào đại học

Dưới sân trường Đại học Luật (Hà Nội), bà Nhàn vác tải gạo chừng 30 kg trên vai, lê cái chân khập khễnh ra ghế đá. Cậu con trai cũng vừa nhập học xong. Bà giục con cầm theo đồ đạc, nhanh đi tìm một chỗ trọ.
Từ vùng rừng núi ở Tĩnh Gia, Thanh Hóa, bà Nhàn phải bắt chuyến xe lúc nửa đêm ra Hà Nội cho con trai kịp giờ nhập học. Bà tính đợi con làm thủ tục xong sẽ đi tìm nhà trọ. Nếu tìm được, bà sẽ sắm sửa đồ đạc giúp con để ngày mai về quê luôn.



Với nhiều gia đình ở nông thôn, cho con học đại học đồng nghĩa với gánh nặng lao động nhiều hơn, nợ nần nhiều hơn. Ảnh: Phan Dương.

Bà nói nhà mình ở một vùng rừng núi của Thanh Hóa giáp với Nghệ An, cuộc sống thuần nông khá vất vả nên từ lúc biết con đậu đại học, bà vui một mà lo gấp mười. Chưa đến 50 tuổi, quanh năm đầu tắt mặt tối với ruộng đồng khiến khuôn mặt bà Nhàn đầy vết chân chim, nước da cháy nắng. Thêm cái chân khập khễnh trong một lần bị tai nạn ở xưởng khai thác đá, dáng bà thất thểu hơn.
Lần đưa con đi thi đại học, bà phải bán 500 kg thóc. Lần này, bà lại bán nốt 500 kg còn lại và vay mượn thêm cho đủ 4 triệu đồng mang đi vừa để đóng học, vừa cho con tiêu tháng đầu.
"Tôi cho con thêm gần 30 kg gạo nữa, ở nhà chỉ còn một bì thóc để ăn. May là đôi lợn sắp bán được, khi đó sẽ có tiền đong gạo và cho con", bà Nhàn lạc quan nói.
Người mẹ này tính chi li từng khoản, mỗi tháng sẽ cho con trai 1,5 triệu đồng vừa tiền nhà cửa, ăn tiêu. Phần gạo ăn bà sẽ gửi từ quê ra. "Nhà tôi đâu giống người ta có tiền sẵn cho con đi học. Tất cả chỉ dựa vào cây lúa, cây khoai, con lợn, con gà thôi. Giờ con đi học, mỗi tháng vợ chồng tôi phải cố làm ra hơn một triệu cho nó", bà nói.
Không chỉ lo về tiền bạc, bà lại lo cho đứa con chưa bao giờ đi ra khỏi nhà. "Từ nhỏ thằng con tôi vốn yếu đuối chỉ biết học hành. Trung tâm thành phố nó còn chưa bao giờ đến huống gì ra thủ đô, tôi sợ nó sẽ bị bắt nạt, bị lừa", bà Nhàn nói.
Bà cũng lo môi trường mới dễ làm con mình sa ngã: "Con tôi ngờ nghệch lắm, nhỡ nó bị chúng bạn lôi kéo chơi lô đề, cờ bạc, bỏ bê học hành thì gia đình tôi lấy tiền nào để trả".
Cuối buổi sáng, hai mẹ con đã tìm được phòng trọ. Bà Nhàn để con ở ghép với hai cậu thanh niên khóa trên trong một nhà trọ gần trường, mỗi tháng sẽ mất khoảng 600.000 đồng tiền nhà, điện nước.
Mình bà Sơn tự cày bừa, cấy hái 2 mẫu ruộng vì không biết còn cách nào khác có tiền cho con đi học. Ảnh: Phan Dương.

Rồi bà đăm chiêu: "Đóng xong tiền nhà thì còn 900.000 đồng nữa, nếu chịu khó nấu ăn ở nhà chắc vẫn đủ tiêu đến hết tháng".
Cũng như vậy, bà Nguyễn Thị Sơn (56 tuổi, Nho Quan, Ninh Bình) đưa con đi nhập học ở trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân Văn với nỗi lo tiền bạc. Trong khi đợi con, bà Sơn ngồi trông vài cái túi lỉnh kỉnh và một thùng tôn quần áo y như chuẩn bị đưa con về nhà chồng.
Mái tóc bà hoa râm, từng sợi khô cong khắc khổ, gương mặt nhăn nheo. Nhất là khi trầm tư suy nghĩ, trán bà nhăn lại. Bà mặc chiếc áo nhuốm màu đất, vết mốc li ti làm đen cả mảng áo sau lưng. Với bà, đó là chiếc áo đẹp nhất trong ngày đưa con vào giảng đường đại học.
Năm nay Diệu Thu - con gái bà Sơn đậu ngành Sư phạm ngữ văn. Theo người mẹ, cô bé không thích lắm. Vì nhà nghèo nên Thu bắt buộc phải học sư phạm để đỡ tiền học phí.
Diệu Thu thuộc diện được ở ký túc xá nên cũng đỡ được một khoản cho mẹ. Bà Sơn tính sẽ gửi gạo cho con, một tháng cho thêm vài trăm nữa mua thức ăn.
"Trước hôm đi nhập học, con Thu bảo tôi làm cho bình ruốc và bình muối lạc để ăn dần. Sáng nay, nó lôi hai bình đó ra, cười sung sướng rồi nói 'có hai bình này rồi con chỉ cần cắm cơm mẹ gửi là sẽ không lo đói nữa", người mẹ già sụt sùi.Rồi bà Sơn kể về cái căn nhà xây bằng đá ong đã hơn 30 năm. Vào trời mưa, trong nhà cũng ướt đẫm như ngoài sân. "Tôi không thích gì hộ nghèo nhưng bao năm nay gia đình vẫn không thoát khỏi cái diện ấy", bà thở dài.
Mà thoát khỏi hộ nghèo sao được khi một nhà 7 miệng ăn chỉ mình bà là nhân lực chính, còn ông chồng bị thần kinh tọa và vôi hóa xương cột sống không làm được gì. Bà Sơn tự tay cày bừa, cấy hái gần 2 mẫu ruộng nuôi cả gia đình.
Gần 60 tuổi, đáng lý phải được nghỉ ngơi nhưng bà Sơn vẫn còn nhiều gánh nặng: "May là hai con gái đầu đã lấy chồng rồi. Giờ tôi chỉ còn phải lo cho 3 con nữa. Một đứa đang học cao đẳng, đứa năm nay vào đại học và con út đang học lớp 10", bà kể.
Vì có sổ hộ nghèo nên các con của bà không đóng học phí là bao. Điều khiến bà Sơn lo lắng là tiền ăn, uống, sinh hoạt của chúng. Lần này để có tiền cho 2 con lớn ra trường, bà phải bán đi một con lợn mẹ.
Vài ngày nữa mới nhập trường nhưng sáng nay ông Mạnh (45 tuổi, Bá Thước, Thanh Hóa) đã đưa con ra Hà Nội. Ông muốn tranh thủ thời gian tìm nhà trọ, dẫn con đi chơi. Cũng như con đây là lần đầu tiên ông được thăm thú Hà Nội.
Năm nay, con gái ông đỗ ngành báo chí, Học Viện Báo chí và Tuyên truyền. Ông sung sướng, hãnh diện vô cùng vì con mình là người đầu tiên ở cái thung lũng nơi ông đang sống đậu đại học.
Ông người thấp bé, lớp râu che kín cả khuôn mặt. Ông rít một hơi thuốc lào rồi kể lại hành trình đi học đầy khó khăn của con: "Cấp 1 cháu học ở trường nhà nhưng lên cấp 2, cháu phải đi bộ gần 10 km đường rừng đi học. Vì đường đèo dốc nên lúc đi vẫn có thể đạp xe còn lúc về chỉ dắt bộ. Vào hôm trời mưa, đất đỏ lầy lội bám hết bánh xe, đẩy được chiếc xe đạp về nhà cũng tối mịt".
Cũng vì thế mà hầu hết trẻ em trong vùng bỏ học. Đến tuổi 17, 18 đã bắt đầu lập gia đình, 20 tuổi đã con bồng, con bế. Người con trai thứ của ông Mạnh cũng bỏ học do không chịu được khổ.
Trái lại, con gái đầu lại chăm chỉ, học giỏi. Ông Mạnh động viên, dành thời gian cho con học. Ông còn tranh thủ đi làm về sớm để đón con được quãng đường nào hay đoạn đường đó. Lên cấp 3, ông cho con ở trọ, một tuần mới về nhà một lần.
“Mỗi tháng tôi cho nó 50.000 đồng nhưng nó chỉ ăn tiêu hết 30.000 đồng. Nó bảo chỉ ăn con cá khô, chút nước mắm, nắm rau rừng qua bữa. Nghe con kể mà tôi thương, tính nó đã thế nói không được”, người cha kể.
Khi con gái làm hồ sơ thi đại học, ông cũng chỉ mong con đậu vào một trường trong tỉnh nhưng cô bé lại lựa chọn ngành báo chí. "Không hiểu sao, tôi có niềm tin con sẽ đậu. Lúc biết tin con đậu thật, lần đầu tiên tôi thấy hạnh phúc thế. Từ giờ, cậu út thích học thế nào tôi cũng không quản nữa vì đã có chị đậu đại học rồi", ánh mặt ông rạng ngời.
Theo VnExpress

Bức thư cực hay về ngày khai trường

Thưa cô giáo, chiều nay trên đường đưa con đi học, tôi vô tình nhặt thấy trên vỉa hè … bản kiểm điểm của một học sinh lớp 4. Bản kiểm điểm viết: “Hôm nay, trong giờ khai giảng em không nghiêm túc. Em nghịch bóng bay, không đứng thẳng…Em hứa sẽ không bao giờ như thế nữa. Mong cô tha lỗi cho em…”. Phần xác nhận có chữ ký của phụ huynh ghi: “ Chúng tôi sẽ nhắc nhở, uốn nắn để cháu nghiêm túc hơn. Xin cảm ơn cô giáo”.
Nét bút trẻ thơ khá sạch đẹp, vài chỗ không hiểu vì lý do gì bị nhòe mờ? Rất có thể trò đã khóc trong khi viết? Không hiểu cảm giác cô giáo khi đọc bản kiểm điểm của học trò thế nào? Có thể cô đã quên, đã vứt nó vào một xó xỉnh nào đó. Nhưng với tôi, vô tình đó lại là những dòng chữ rất ám ảnh. Tôi chẳng hề muốn chuyện bé xé ra to. Điều đáng nói là dường như đứa bé không có lỗi. Không ai đứng ra bảo vệ hay bênh vực một đứa trẻ mới lên 9 tuổi. Không nền tảng đạo đức nào là chỗ dựa cho tâm hồn trẻ thơ. Người đáng phải viết kiểm điểm, phải chịu án phạt chính là chúng ta- những người lớn, là nhà trường khốn khó và xã hội đang khốn cùng này?

Thưa cô giáo, nhà trường cho trẻ mang bóng bay đến để làm màu cho lễ hội tại sao không cho chúng chơi? Có quy định, quy chuẩn nào của nhà trường và pháp luật về việc đứng thẳng hay không thẳng? Đứng như thế nào là đúng cách và được phép. Theo văn bản của đứa bé thì “Nghịch bóng bay và không đứng thẳng” đã trở thành “lỗi”?
Điều gì ép đứa trẻ phải cam kết một điều rất khó thành hiện thực: “Không bao giờ như thế nữa”? Nhà trường vô tình hay cố ý xúi bẩy bọn trẻ tư duy, cảm xúc và sống không trung thực? Sau hành vi này của trò, có nhất thiết phải lôi kéo bố mẹ chúng vào để sự việc trở nên căng thẳng một cách không cần thiết? Nếu là phụ huynh đứa trẻ, cô giáo có cảm thấy mình bị làm phiền?
Có thể đặt vấn đề: Thầy cô “làm căng” để phụ huynh phải thường xuyên: cảm ơn, biết ơn, chịu ơn và cả … tạ ơn? Có bao giờ cô giáo tự hỏi: Hàng chục năm qua, ngay cả khi còn ngồi trên ghế nhà trường, bản thân cô giáo có nhận thấy tất cả các chương trình khai giảng đều không thực sự vì trẻ hay hấp dẫn con trẻ? Câu hỏi cuối cùng là: hình phạt của cô, bản kiểm điểm khổ ải, không trung thực của trò và thái độ nghiến răng giả vờ nghiêm túc của phụ huynh sẽ mang đến điều gì có lợi cho gia đình, nhà trường và cả xã hội?

Thưa cô giáo, viết đến đây tôi cứ tưởng tưởng ra gương mặt cậu bé. Chắc hẳn khi chịu trận, thần thái cậu bé chẳng thể “rạng ngời” như rất nhiều gương mặt học sinh, thầy cô hay quan chức được lên các kênh truyền hình trong ngày khai giảng sớm 4-9 hay tối nay. Tôi cố hình dung tâm trạng của bố mẹ đứa trẻ khi ký vào bản kiểm điểm này. Họ có quyền lo lắng về môi trường giáo dục quá khắc kỷ, cứng nhắc và rất thiếu tình thương yêu con trẻ? Những hình phạt này có làm cho họ bị tổn thương? Họ sẽ liên hệ gì tới việc thầy giáo đánh học trò dã man ở TP Thái Nguyên, cô bảo mẫu tra tấn trẻ nhỏ một cách khốn nạn ở Đồng Nai hay cô giáo chửi rủa, lăng mạ học sinh ở Hải Phòng?...

Thưa cô giáo, nhiều năm qua, ngành Giáo dục đã sử dụng tối đa công suất từ Không, NÓI KHÔNG. Nào là: Không xúc phạm nhân phẩm học sinh; Không được đánh học sinh dưới mọi hình thức; Không cho học sinh đứng suốt tiết hoặc trước cửa; Không được đuổi học sinh ra khỏi lớp; Không được cho học sinh chép phạt; Không được làm cho học sinh khủng hoảng tinh thần. . .
Rất nhiều giáo sư, tiến sỹ, nhà khoa học, nhà giáo đã trình bày rổn rảng các phương pháp luận Đông- Tây chung quanh đề tài này. Các quan chức thì không ngừng đấm tay lên trời để khẳng định quyết tâm thay đổi chất lượng giáo dục đạo đức trong nhà trường. Nhưng như cô giáo biết, cho đến nay chúng ta vẫn chỉ sở hữu một nền giáo dục thiếu triết lý. Cái mà chúng ta đang có chỉ là một cỗ máy giáo điều khổng lồ nhằm đúc ra những lô sản phẩm NGƯỜI bị nhồi sọ, ngoan ngoãn, biết tuân thủ, chấp hành, quen được dẫn lối, đưa đường…
Anne Frank.
Thưa cô giáo, trong thư riêng, đề cập quá nhiều đến những vấn đề to tát e rằng không lịch lãm cho lắm.
Để kết thúc phần trình bày của mình tôi xin được nhắc về hai cuốn truyện nhỏ: Totto Chan cô bé ngồi bên cửa sổ và cuốn Nhật Ký Anne Frank. Có thể cô chưa đọc hoặc đọc rồi nhưng đã quên. Dù ở Hà Lan hay Nhật Bản, hai câu chuyện cách nay hơn 60 năm vẫn nhắc tôi và rất nhiều thế hệ phụ huynh, học sinh về tình yêu thương vô cùng trân quý của những người thầy trước những học sinh đầy cá tính, rất...cá biệt như Toto Chan hay Anne Frank.

Anne Frank mắc tật rất hay nói chuyện riêng trong lớp. Thay vì kiểm điểm, thầy Keptor liên tiếp giao cho Anne viết bài luận “khẩu liên thanh”, “khẩu liên thanh hết thuốc chữa” hay “Quác quác quác, bà Liến thoắng oang oác”. Một “hình phạt” rất thông minh, hóm hỉnh, sâu sắc. Phần mình, Anne biện minh với thầy rằng Nói là một nhu cầu. Nói nhiều là một đặc tính của phụ nữ. Mẹ mình cũng nói nhiều. Mình sẽ cố hết sức để kiềm chế cá tính nhưng làm sao chữa trị được một tật di truyền? Khi khác để chơi khó lại thầy, Anne viết thơ về ông bố thiên nga, bà mẹ vịt và ba con vịt con. Vịt con bị ông bố đánh suýt chết vì nói nhiều… Thầy Keptor đã không tự ái. Không những thế, Anne được phép nói chuyện trong lớp và không phải làm bài luận.

Thầy Keptor không thể ngờ rằng câu chuyện này được Anne Frank ghi chép lại trong nhật ký. Chẳng bao lâu sau cuốn sách đã làm rung động trái tim của hàng triệu người trên toàn cầu. Và tên tuổi cũng như tấm lòng của người thầy sẽ mãi lưu danh cùng cô bé học trò “vẫn sống ngay cả khi đã chết”.
Thưa cô giáo, câu chuyện của Totto Chan cũng là một bài học thật khó quên.Toto Chan bị đuổi khỏi trường học đầu tiên vì quá nhiều những hành vi, lời nói, ứng xử khác thường, bất thường. Khi thì lật mở ầm ĩ hàng trăm lần cái mặt bàn. Lúc đứng giữa lớp dõi theo hay chuyện trò với những người hát rong. Lần khác lại hồn nhiên tâm sự với chim nhạn…
May thay cho Totto Chan, cô bé đã gặp được ngôi trường Tomoe Gakuen lạ thường và phương pháp giáo dục.. dị thường của thầy Kobayashi. Cô bé có thể thay đổi ước mơ vài lần trong ngày. Thày Kobayashi có thể ngồi nghe trò luyên thuyên suốt bốn giờ. Thày không hề giận trò khi Totto Chan không thích bài hát của mình về trường. Trong lần Totto Chan bới tung nhà vệ sinh để tìm ví bị rơi, thày không la lên: “Trời ơi, cháu đang làm gì đấy?” hay “Chấm dứt đi, nguy hiểm lắm, bẩn quá”, Thày chỉ hỏi “Cháu sẽ hót trả vào bể sau khi tìm được ví chứ?”…Rõ ràng niềm vui mà Tôt-tô-chan có được một phần là do thầy hiệu trưởng đã tôn trọng em, thầy không mắng mà ngược lại còn tin vào em”.
Hơn thế nữa lúc nào thày Kobayashi cũng dịu dàng với Totto Chan: “Em biết không, em thật là một cô bé ngoan”. Totto Chan là hiện thân, nguyên mẫu của tác giả Tetsuko Kuroyanagi. Ngôi trường Tomoe Gakuen chỉ tồn tại trong hai năm. Thày Kobayashi đã mất năm 1963. Nhưng ngôi trường đó, người thày khả kính đó đã thay đổi số phận Tetsuko Kuroyanagi và trực tiếp tạo nên một huyền thoại Totto Chan.
Thưa cô giáo, nếu ngày khai trường năm nay cô quên đi một án phạt lạnh lùng. Nếu như cả năm học mới, cô sẽ luôn hành xử như thầy Keptor, Kobayashi, biết đâu đó trong tương lai không xa chúng ta sẽ có những học trò rạng danh như Totto Chan, Anne Frank…
Đầu năm học mới, xin gửi tới cô giáo và nhà trường lời chào trân trọng!
Theo Sống mới

Những kiểu tóc "Độc" chỉ có ở Trung Quốc

Nhiều cô gái xinh đẹp không ngại cắt đi mái tóc của mình để trở thành kẻ không giống ai.


    
    
    Nhân dịp Olympic Bắc Kinh

    
    Công dân yêu nước

    
    Không cần đội mũ

    
    Sáng tạo bất tận

    
    Trước thừa sau thiếu

    
    Gội sạch để cắt đầu ba sợi

    
    Phong cách Hoàng Phi Hồng

    
    Vẫn đủ để cột

    
    Chỉ cần ở trên.

    
    Cô gái thích "chơi trội"

    
    Đang xinh đẹp lại hóa ra ngớ ngẩn

Việt Nam là gì? - Clip đang gây sụt sùi cư dân mạng

Một du học sinh Việt đã dựng đoạn phim ngắn khá xúc động giới thiệu Việt Nam đến bạn bè tại Nhật.

Đoạn video ngắn có tên Việt Nam là gì? xuất hiện trên mạng xã hội Youtube từ 6 ngày trước và nhanh chóng nhận được đông đảo sự ủng hộ của cộng đồng mạng với lượt view xấp xỉ 60.000. Những thước phim được cắt ghép từ rất nhiều các đoạn video khác nhưng phân chia thành 4 phần rõ rệt. 


Mở đầu phim, tác giả sử dụng những đoạn clip khắc họa hình ảnh quen thuộc của Việt Nam trước thời kỳ đổi mới với cánh đồng lúa, đầm sen, và thiếu nữ Việt thướt tha trong tà áo dài nữ tính. Tiếp theo là bối cảnh chiến tranh chống đế quốc, những cố gắng hy sinh của lớp người đi trước để giành độc lập chủ quyền lãnh thổ. Đoạn thứ 3 được tác giả sử dụng để mô tả lại thời kỳ giải phóng dân tộc đầy huy hoàng, với chiến thắng Điện Biên Phủ, cả đất nước ngập tràn màu cờ đỏ sao vàng. Cuối cùng là đoạn phim Việt Nam thời hòa bình với lớp thanh niên trẻ hiện đại, năng động và tràn trề sức sống.




Việt Nam xưa nền nã trong tà áo dài trắng của thiếu nữ.


Với việc lựa chọn kỹ càng những thước phim đặc sắc, người dựng clip đã rất thành công khi đem lại một hình ảnh Việt Nam không chỉ hào hùng trong thời chiến mà còn đầy năng lượng ở thời bình. Nỗi đau chiến tranh mà tác giả lồng ghép vào clip cũng là một yếu tố khiến video này gây ấn tượng mạnh với khán giả. Hình ảnh người người bị giặc tra tấn, trẻ em khóc ròng vì mất cha mất mẹ trong mưa bom bão đạn đã khiến vô số teen không cầm nổi nước mắt khi xem clip.


Bạn có nickname Ethan Lee chia sẻ: “Xem youtube mình rất ít khi like và ngại comment nhưng xem clip này mình không thể không like. Cảm ơn bạn rất nhiều, nhờ bạn mà mình như được đi ngược lại lịch sử, tìm lại lòng tự tôn dân tộc. Yêu lắm đất nước tôi ơi!”


Bạn Minh thì không giấu nổi xúc động bày tỏ: “Thực sự khi xem đến phần chiến tranh, mình đã khóc. Quá đau thương. Quá tàn nhẫn. Bởi vậy mới thấy khó khăn trong cuộc sống hằng ngày hiện tại không là gì cả. Thứ đáng giá nhất là tự do, và chúng ta đã được hưởng rồi. Một đất nước chìm trong khói lửa, những con người ngày ấy có bao giờ dám nghĩ đến sẽ có một Việt Nam như hôm nay".



"Nước Việt Nam từ máu lửa. Rũ bùn đứng dậy sáng lòa". ( Đất Nước - Nguyễn Đình Thi).


Bên cạnh đó cũng có khá nhiều ý kiến đóng góp với tác giả về việc sắp xếp các đoạn video. Bạn có nickname Mr.Parace chia sẻ: “Một clip rất tuyệt vời, và mình thực sự cảm ơn vì điều ấy. Tuy vậy, mình thấy bạn chon lọc tư liệu chưa hoàn hảo, bạn chỉ làm xuất hiện lên những hình ảnh bạn mong muốn đại diện cho một bối cảnh khổng lồ suốt chiều dài lịch sử đất nước. Mà vô tình bạn làm xáo trộn dòng thời gian khiến mình đôi khi thấy khó hiểu. Dù gì đây cũng là một clip rất tuyệt vời ... Like và cảm ơn bạn".


Chủ nhân của clip đang "gây bão" này tên Lê Hồng Minh, một sinh viên mới sang Nhật du học. Hiên bạn ấy cũng là chủ nhân của một trang Facebook mang tên Vietnam UP với mục đích tốt đẹp là giúp các bạn trẻ có thêm niềm tin vào bản thân, niềm tin vào Tổ quốc Việt Nam. Bên cạnh đó những thành viên trong hội này cũng cùng nhau củng cố năng lực ngoại ngữ của bản thân, tạo tiền đề cho việc giới thiệu hình tượng của một Việt Nam trẻ khỏe, đến bạn bè năm châu.


Clip giản dị nhưng khắc họa sâu sắc vẻ đẹp của đất nước Việt Nam, các teen được dịp tự hào vô cùng nhé!


Hồng Minh chia sẻ: "Tư liệu thì mình làm cho phù hợp với dòng chảy của video nên tìm kiếm tất cả những gì có thể trên Youtube. Mục đích ban đầu chỉ là phục vụ cho một buổi giao lưu tại Nhật Bản, đối với một người nước ngoài chưa hiểu gì về Việt Nam thì mình nên kể cho họ điều gì? Đó chính là khởi nguồn ý tưởng của mình". Bạn ấy cũng bật mí rằng đoạn clip này đã ra đời khá lâu nhưng nhận dịp kỷ niệm Quốc Khánh 2/9 thì bạn ý mới quyết định up lên đấy.


Cùng chung tay với thế hệ trẻ đang học tập trong nước, những du học sinh Việt ở nước ngoài cũng góp phần làm nên một Việt Nam đầy nhiệt huyết và năng lượng trong lòng bạn bè quốc tế. Cùng những du học sinh tại Anh đồng thanh hát Quốc Ca tới du học sinh tại Pháp, clip Viet Nam, it’s not Chinese, bạn Minh cũng đã đóng góp một phần không nhỏ đem Việt Nam tới đất nước Nhật cùng clip Việt Nam là gì ý nghĩa này.


Còn bây giờ cùng ngắm clip khắc họa Việt Nam đầy ý nghĩa nhé!



Xoa bóp chữa bệnh viêm họng mạn tính


Xoa bóp chữa viêm họng mạn tính

Viêm họng là bệnh rất hay gặp trong mùa đông do thời tiết lạnh và hanh khô kéo dài. Bên cạnh đó, hút thuốc lá, nghiện rượu nặng, hoặc phải sống trong môi trường nhiều bụi, khí độc,… là những yếu tố thuận lợi làm mắc bệnh. Nếu không được điều trị triệt để sẽ dẫn đến viêm họng mạn tính hoặc gây viêm phế quản, phổi... Người bệnh có cảm giác vướng víu, ngứa rát thường xuyên trong họng; ho và khạc đờm (quánh dính hoặc trắng nhầy) thường xuyên, nhất là sáng sớm, khi ngủ dậy. Do ngứa họng nên người bệnh hay khạc nhổ, ho khan, đặng hắng gây ảnh hưởng không nhỏ đến sức khỏe và công việc. Gặp điều kiện thuận lợi như những ngày trời rét đậm hoặc sức đề kháng của cơ thể giảm sút, bệnh có thể nặng lên thành một đợt viêm họng cấp (người bệnh có đau họng, sốt, ho khạc đờm đặc...). Theo Đông y, viêm họng thuộc phạm vi chứng tý, gọi là hầu tý. Nguyên nhân là do phong hàn, phong nhiệt hoặc khí táo. Xoa bóp bấm huyệt là một phương pháp đơn giản của Đông y giúp giảm bớt những triệu chứng của viêm họng mạn và đề phòng những đợt cấp hoặc biến chứng của viêm họng. Ngoài việc uống thuốc, nên kiên trì thực hiện xoa bóp hằng ngày sẽ có hiệu quả.
Vuốt hai bên họng: Dùng ngón tay cái day ấn huyệt liêm tuyền khoảng 3 phút.
Dùng ngón tay cái và ngón trỏ vuốt hai bên cạnh họng từ trên xuống khoảng 3 phút.
Dùng ngón cái và ngón trỏ tay phải đặt nhẹ hai bên xương sụn họng (chỗ yết hầu) lắc chậm rãi sang phải, sang trái khoảng 30 lần.
Xoa day huyệt phong trì: Dùng hai ngón tay cái ấn vào huyệt phong trì và day khoảng 2 phút.
Xoa huyệt dũng tuyền: Để chân trái lên đầu gối chân phải, dùng tay phải xoa mạnh lòng bàn chân trái, nhanh và mạnh dần đến khi cảm giác nóng lên thì thôi. Sau đó đổi chân xoa bằng tay trái.
Vị trí huyệt:
- Liêm tuyền: Chính giữa bờ trên sụn giáp trạng, trên lằn chỉ ngang chỗ cuống hầu, ở trên khe của xương móng và sụn giáp trạng.
- Phong trì: Ở chỗ lõm của bờ trong cơ ức đòn chũm và bờ ngoài cơ thang bám vào đáy hộp sọ.
- Dũng tuyền: Dưới lòng bàn chân, huyệt ở điểm nối 2/5 trước với 3/5 sau của đoạn đầu ngón chân thứ hai và giữa bờ sau gót chân, lỗ hõm dưới bàn chân.
Để phòng bệnh, cần thực hiện những điều sau:
- Súc miệng hằng ngày bằng nước muối loãng và ngậm chanh muối, gừng muối, quất hấp đường phèn hoặc mật ong.
- Phòng ở và nơi làm việc phải đủ ấm, tránh làm việc trong môi trường nhiều khói bụi, hóa chất. Cần giữ ấm đặc biệt là cổ và ngực, đeo khẩu trang khi đi ra ngoài trời.
- Kiêng hút thuốc lá và hạn chế rượu. Ăn đủ chất dinh dưỡng để cơ thể có sức đề kháng, tránh các thức ăn cay, mặn.
- Tránh bị cảm cúm và viêm mũi họng cấp. Khi bị viêm họng cấp hoặc đợt cấp của viêm họng mạn, cần dùng thuốc của y học hiện đại theo chỉ định của bác sĩ.


Từ khóa: chữa viêm họng,chữa cao huyết áp , chữa xuất tinh sớm, điều trị viêm gan b , chua cao huyet ap , tri nam da , chua mun trung ca