Showing posts with label Diễn đàn Truyện online. Show all posts
Showing posts with label Diễn đàn Truyện online. Show all posts

Jan 4, 2013

Như là yêu thương !!!

Như là yêu thương 
Bảy giờ kém mười lăm, ba tiếng trống trường vang lên khiến nó bừng tỉnh khỏi mấy công thức Hóa đang học thuộc dở. Nó nhìn quanh lớp, cái lớp ba mươi bảy nhân mạng đang lục tục kéo vào.
Một phút, hai phút trôi qua, nó lướt mắt một vòng và dừng lại ở bàn năm. Khánh vẫn chưa vào lớp. "Quỷ tha ma bắt!", nó lầm rầm mấy tiếng uất nghẹn trong cổ họng.

Một cái cặp màu xám tro nằm oằn mình trên cái bàn chằng chịt chữ viết. Nó đi đến cái cặp, lôi ra một tập đơn xin nghỉ học viết sẵn. Nó quắc mắt nhìn cả lớp "Im lặng!", rồi nhanh tay ghi cái tên "Nguyễn Duy Khánh" vào một tờ đơn. Lòng nó sôi sục căm hờn. Cả học kì này, dễ nó phải tốn cả tập giấy trắng và một cây bút cho cái tên lười hay ngủ nướng này.

Nó vừa viết xong thì cô giám thị đi vào. Chìa tờ đơn ra, cái sĩ số 36/37 nó khai đã được cô khó tính nhất trường thông qua. Cô vừa đi khỏi, nó chưa kịp về lại chỗ thì đã thấy cái đầu gần trọc của Khánh - tội - đồ lấp ló ở cửa, với một nụ cười ngây thơ: "Em chào sếp!".

Tiết học đầu tiên là tiết Văn. Hôm nay thầy Hưng bận, thầy đưa đề cho nó rồi bảo cả lớp làm bài kiểm tra. Nó đứng lên bục giảng, dõng dạc đọc: "Phân tích bài thơ Bên kia sông Đuống, phẩy, từ Em ơi, ba chấm, đến phẳng lỳ, hết." Cuối lớp, nó nghe thấy một tiếng cười khanh khách, rồi tiếng cười đó to dần, nghe man rợ như tiếng quỷ kêu. Thằng Khánh đang ôm bụng cười, người lăn lóc trên ghế theo những tràng cười sặc sụa, cái miệng méo xệch vì cố nói: "Sếp ơi, em ơi, phẳng lỳ". Mặt nó đỏ ửng lên khi cả lớp bắt đầu cười như chợ vỡ. Nó nhìn thấy bên cạnh Khánh, Minh cũng đang cười.

Ra về, nó lên bảng thu dọn phấn, tắt đèn và quạt rồi đi chầm chậm ra nhà xe. Nó thấy hơi hồi hộp. Lúc sáng, nó đến trường sớm để còn vệ sinh lớp, nó thấy Minh cũng vừa đến nơi. Nó hơi ngạc nhiên, tim đập thình thịch. Minh nhìn nó mỉm cười "Chào lớp trưởng!". Nó tưởng như trái tim mình đang chìm trong đống hoa hồng của chị nó. Câu nói ngọt ngào ấy làm nó đâm bối rối hơn, nó lí nhí rất nhỏ nhẹ: "Sao Minh đến sớm thế?" Thấy Minh hơi ngạc nhiên, nó thấy má mình nóng bừng lên. Phải rồi, bình thường nó luôn là đứa lớp trưởng ương ngạnh, thích gào thét và la hét. Nghĩ đến đó, nó thấy xấu hổ quá.

Cảm giác lâng lâng ở nhà để xe theo nó suốt cả buổi học cho đến tận bây giờ. Nó đi về phía nhà xe, hi vọng việc hai cái xe để gần nhau sẽ khiến nó được nói chuyện với Minh một lần nữa. Cái xe màu lam của nó dựng một góc, bên cạnh là xe màu đen của Minh. Nhưng...ở giữa là cái xe cào cào của Khánh. Nó thấy vừa tức vừa buồn, sao thằng Khánh có thể vô duyên đến thế chứ?

Tổng kết tháng thứ nhất lớp nó xếp gần cuối trường. Thầy chủ nhiệm Công vô cùng tức giận, thầy bảo nó ngay lập tức chuyển chỗ ngồi trong lớp để tránh tình trạng nói chuyện. Nó làm ngay, không quên chuyển Minh lên bàn hai - cùng bàn với nó. Ý nó là, vừa để được gần Minh hơn, vừa để Minh tránh xa Khánh, người mà nó cho rằng sẽ lôi kéo, dụ dỗ Minh thân yêu của nó.

Nó đưa tờ giấy chỗ ngồi mới cho thầy. Thầy liếc qua rồi hỏi nó: "Em thấy Khánh thế nào?" Nó lí nhí: "Dạ...Khánh nghịch lắm thầy ạ." Thầy khẽ gật đầu rồi từ tốn: "Em là lớp trưởng, nên quan tâm đến các bạn. Thầy nghĩ là để Long xuống ngồi bàn năm cạnh Minh, còn Khánh lên bàn hai cạnh em. Em thấy có hợp lý không?"

Nó ngớ người: "Nhưng..." "Thầy tin là em làm được." Đến nước này thì thôi rồi, nó đành gật đầu: "Dạ, em sẽ sửa lại."

Cả lớp 12G này không ai là không biết mối thâm thù giữa lớp trưởng Lan mẫu mực và bàn trưởng Khánh tội đồ của lớp. Bởi vậy không ai ngạc nhiên khi thấy hôm đầu tiên ngồi cạnh nhau, hai đứa không ai nói gì cả. Hết tiết một, Long, bạn chí cốt bàn hai của nó vội chạy lên hỏi: "Sếp có sao không sếp?" Nó nhìn sang cái chỗ ngồi của Khánh, nói với vẻ ghê tởm: "Biết rồi còn hỏi." Thằng Long toét miệng cười: "Sếp coi chừng lại thích thằng đó." Nó lườm mắt, thằng Long vội vàng chạy về chỗ cũ.

Thật ra nó thâý mình cũng hơi sai. Ác cảm ban đầu của nó về Khánh đã khiến nó hơi khó chịu khi ngồi cạnh Khánh. Nhưng rồi nó thấy Khánh cũng tốt bụng. Khánh biết lớp trưởng ghét mình nên chỉ nói chuyện những câu đại loại như: "Mấy giờ rồi sếp?" Khánh học cũng rất giỏi. Lúc đầu còn hơi ngại ngần, nhưng sau thì nó cũng mạnh dạn hỏi Khánh mấy bài Hóa, Khánh luôn nhiệt tình giảng giải giúp nó.

Sau một tháng chuyển chỗ, thành tích lớp đã khá lên. Khánh đã không còn đi học muộn hay ngủ gật trong lớp khiến lớp bị trừ điểm nữa, điều này khiến thầy Công rất hài lòng. Trong giờ sinh hoạt lớp, thầy bóng gió rằng nó đã "cảm hóa" được Khánh. Cả lớp cười rầm rầm khi thầy ý nhị liếc mắt về phía nó và Khánh. Nó hơi ngượng, còn Khánh thì không, thằng này thậm chí còn quay sang cười dịu dàng với nó. Điều này càng khiến nó điên tiết.

Buổi chiều, Long đến nhà nó chơi, "nhờ sếp giảng hộ bài toán". Long kể hai mươi bài tập thầy Lâm ra mới chỉ làm được có mười hai, lúc sáng nhờ Minh làm giảng giúp ba bài, còn lại chiều qua nhờ nó. Nó tần ngần khi thấy Long đưa ra tờ giấy A4 nhăn nhúm có lời giải viết tay của Minh. Đến cuối buổi chiều, khi đã cùng với Long làm xong tám bài còn lại, nó nhanh tay đút tờ giấy đó vào tập giấy nháp. Tối, khi lấy tờ giấy quý giá ra, nó nhè nhẹ áp vào ngực, tưởng như vẫn còn hơi bàn tay ấm áp của Minh ở đây. Nó kẹp tờ giấy vào quyển vở Toán bảo bối rồi yên tâm đi ngủ.

Sáng hôm nay cả lớp nháo nhác ôn thi cuối kì môn Toán. Nó hơi lo lắng dù thực sự nó đang ngồi cạnh thằng Khánh giỏi toán nhất lớp. Nó lấy quyển toán ra, một tờ giấy rơi xuống bàn. Khánh cúi xuống nhặt, rồi chăm chú đọc. "Bài này Minh giải hả sếp? Hay thế."

Buổi chiều nó lôi sách ra học. Nhìn quyển toán, nó nhớ ra tờ giấy, lục tìm mãi vẫn không thấy đâu. "Thôi rồi, chắc thằng Khánh cầm rồi". Nó lầm bầm, không quên nguyền rủa đứa đã chia cắt tình cảm của nó dành cho Minh.

Những ngày cuối năm. Cả lớp bận rộn làm lưu bút. Nó đưa cho mọi người trong lớp, để tụi quỷ ghi cho nó "vài lời vàng ngọc". Nó cố tình đưa cho Minh sau cùng. Khi nó hồi hộp nhận lại quyển lưu bút đẹp đẽ từ tay Minh, nó chỉ thấy một dòng chữ "Chúc lớp trưởng vui", kèm theo đó là một khuôn mặt cười cỡ bự. Nó cười tươi hạnh phúc. Thằng Khánh ngồi cạnh thấy vậy giật ngay quyển vở "Sếp đưa đây em kí vài dòng." Nó gắng sức níu lại không cho Khánh thực hiện âm mưu. Nhưng thằng Khánh đã nhanh tay bóp chặt tay nó, nó thấy tay đau nhói và rã rời, đành buông ra, không quên thêm một câu đầy tức giận "Đồ vũ phu". Thằng Khánh cười hề hề "À, hóa ra em là chồng sếp à?"

Ngày hôm sau Khánh mới đưa cho nó quyển lưu bút. Nó ngán ngẩm mở ra, trống trơn, không có chữ nào của Khánh cả. Nó thở phào nhẹ nhõm, không quên hỏi một câu lấy lệ: "Không viết gì à?" Khánh lắc đầu chán nản: "Có gì đâu mà viết hả sếp? Em thức suốt đêm mà không nghĩ ra. Em định viết về chuyện trong hai tháng mà sếp nổi bao cái mụn, lườm em bao nhiêu lần, nhưng thôi". Nó giận đùng đùng, không nói chuyện với Khánh suốt cả buổi.

Thi đại học xong, mẹ cho phép nó chơi thoải mái. Nó bèn đăng kí một lớp học nhảy. Hôm đầu tiên về, nó hí hửng xoay một vòng cho bố mẹ xem. Ai dè, nó trượt chân, ngã, mũi bầm dập và chảy máu. Nó đau đớn trở về từ bệnh viện với một cái mũi bầm tím, sưng phồng. Càng buồn hơn nữa khi bác sĩ nói khứu giác của nó tạm thời không tốt.

Hai tuần sau thì mũi nó đã cơ bản trở lại bình thường. Nó bèn hít hà đủ thứ. Trong niềm vui sướng, nó chợt nghĩ ra quyển lưu bút: biết đâu còn lưu giữ mùi tay của Minh? Cả một tháng ôn thi không được gặp Minh khiến nó nhớ quay cuồng.

Bao nhiêu nhớ thương tích tụ khi nó chầm chậm giở từng trang lưu bút. Đến gần cuối, nó từ từ đưa lên mũi ngửi. Không có mùi gì đặc biệt cả, ngoại trừ mùi giấy ẩm. Mất hai giây, nó mới nhận ra là có một mùi lạ. Mùi chanh! Là ở trang ngay sau cái mặt cười.

Nhớ lại bí quyết viết chữ bí mật, nó lôi nến ra thắp. Những dòng chữ lần lượt hiện ra: "When I see you, I transform you into the girl I love. I'm yours, Khánh".

Không có một cảm xúc gì nổi bật ở nó cả. Tất cả chỉ là một mớ hỗn loạn.
NGUYỄN THỊ HUỆ (Nghệ An)

Lời tỏ tình của mùa xuân



Lời tỏ tình của mùa xuân


Trường tổ chức dạ hội mùa xuân nhưng không phải ai cũng vui mừng trước sự kiện này, nhất là những kẻ “độc thân điên đảo”…

Lớp trưởng thông báo với cả lớp buổi dạ hội mùa xuân dành cho khối 12. Trong khi lũ bạn nhảy cẫng lên sung sướng và bắt đầu túm năm tụm ba bàn chuyện nên mặc màu nào, phụ kiện ra sao, tôi thở dài cái thượt. Tụi nó làm sao hiểu được tâm tình của một đứa độc - thân - điên - đảo như tôi trong một ngày ai - chẳng - biết - chỉ - dành - cho - những - cặp - đôi như thế chứ! Haizzz…

Bằng những lí do bịa đặt một cách hợp lí, tôi tách mình ra khỏi những cuộc bàn tán đó và từ chối tham gia bằng câu trả lời: “Tao bận!”.

Tôi trở về nhà, lăn lộn trong chăn ấm một hồi vẫn... chưa thấy ấm rồi lại nhớ đến Vinh. Trước đây, tôi và nó là một cặp cạ cứng, dính nhau không rời. Nó luôn tình nguyện làm “hàng đính kèm” của tôi trong vài tình huống bắt buộc và ngược lại. Nói chung là chẳng lễ hội nào hai đứa vắng mặt vì lí do không có người đi cùng cả. Nhưng… đó là “trước đây”. Nửa năm trước, Vinh đã sang Singapore du học. Bằng lực học xuất sắc và bảng thành tích cá nhân long lanh, Vinh dễ dàng được nhận vào trường với mức học bổng 100%. Thế mà cậu ấy giấu nhẹm tôi chuyện đó, mãi tới ngày ra sân bay mới nói cho tôi biết. Tôi dỗi cậu, chẳng thèm ra sân bay tiễn, dù ngồi ở nhà chân tay cũng lóng ngóng không yên, không làm được việc gì ra hồn. Vinh buồn nhiều, em gái cậu ấy bảo với tôi như thế.

Sang tới Singapore, cậu ấy gửi về địa chỉ nhà tôi một bưu thiếp màu vàng, đúng màu tôi thích. “Đừng giận tớ nữa mà! Chỉ là tớ cảm thấy thật không dễ dàng để nói với cậu sự thật.” Ngắn và đơn giản vậy thôi, nhưng tôi hết giận. Hai đứa vẫn chơi thân, bằng những câu chuyện xa xôi, những mối quan tâm khác nhau và sự chênh lệch múi giờ không quá gay gắt.

Tôi quyết định ngồi dậy, mở mạng kể chuyện với Vinh về dạ hội mùa xuân. Vinh nói:

- Đừng nghĩ ngợi nhiều nhé! Dạ hội mùa xuân mỗi năm chỉ có 1 lần. Nhưng cuộc đời có cả tỉ năm, đương nhiên sẽ đính kèm cả tỉ buổi dạ hội rồi. Không đi một lần thì có sao đâu!

***

Tụi bạn bận bịu với kế hoạch tham dự dạ hội mùa xuân. Sự lạc lõng giữa những đứa bạn cùng lớp khiến tôi nhớ Vinh nhiều hơn. Hai đứa chat video qua Skype, cứ mở webcam và để đó. Tôi làm bài tập của tôi, cậu ấy làm bài tập của cậu ấy. Thi thoảng, ngước mắt gọi nhau nói chuyện một chút. Có bữa tôi ngủ gật trên bàn học mà không biết tất cả đã lọt vào mắt Vinh. Nhưng cậu ấy không buzz gọi tôi dậy ngay mà để tôi ngủ hơn 30 phút rồi mới gọi. “Tỉnh táo rồi, ngồi học tiếp đi. Tớ đi ngủ. Đợi cậu ngủ cả nửa tiếng giờ mới dám ngủ nè!” Tôi ngồi học mà không thôi mỉm cười. Chợt nhớ Singapore cách Việt Nam hai múi giờ. Lúc đồng hồ của tôi điểm 10giờ đêm thì ở nơi cậu ấy ngày mới đã gõ cửa…

Mấy bữa nay, Vinh online rất muộn. Cậu ấy bảo mới nhận thêm một công việc làm thêm ngắn hạn. Làm thu ngân trong siêu thị những ngày đầu năm bận rộn. Học bổng của cậu ấy bao gồm cả học phí và tiền thuê phòng trong KTX. Không lẽ tháng này, bố mẹ cậu ấy không gửi tiền ăn và tiền tiêu vặt sang? Thắc mắc vậy thôi nhưng tôi cũng không hỏi. Chúng tôi thân nhau đủ để biết một khi cậu ấy không nói, nghĩa là cậu ấy không hoặc chưa muốn nói...

***

Dạ hội Mùa Xuân đã đến.

Tôi chui trong phòng, kiếm bộ phim trên mạng rồi ngồi xem. Chuông cửa dưới nhà reo inh ỏi. Tôi lục đục xuống mở cửa và không thôi ngỡ ngàng. Là Vinh! Là cậu ấy! Ở đây. Trước cửa nhà tôi. Bằng xương bằng thịt. Và cười thật tươi.

- Nửa năm mới gặp một lần mà cậu nỡ lòng không mời tớ vào nhà sao?

- Không phải, không phải! Vào nhà đi. Sao cậu về bất ngờ vậy? Tối qua còn nói chuyện và cậu còn ngồi làm bài tập với tớ cơ mà? Đã ghé qua nhà chưa thế? Về nghỉ lâu không thế?

- Từ từ rồi tớ sẽ trả lời từng câu hỏi của cậu. Bây giờ thì thay đồ đi. Tụi mình tới dạ hội. Tụi thằng Bình, thằng Khánh, cái An... chắc đang chờ tụi mình đó!

- Gì cơ?

- Tạm ngừng thắc mắc và thay váy đi nào, quý cô. Nhanh kẻo muộn!

Mặt tôi vẫn méo xệch và chưa hết ngạc nhiên. Vinh dúi vào tay tôi một chiếc váy dạ hội màu xanh ngọc bích. Vừa vặn đến không ngờ. Vinh chở tôi đến trường. Trên đường đi, cậu ấy đã trả lời tất cả câu hỏi của tôi, như đúng lời hứa. Hóa ra cậu ấy vất vả làm thêm giờ trong mấy ngày vừa rồi để kiếm thêm chút tiền, cộng với khoản tiền tiết kiệm trước đó, mua vé máy bay trở về Việt Nam. Chiếc váy dạ hội này, cậu ấy mua từ tháng trước, định bụng hết học kì mang về tặng tôi, nhân ngày sinh nhật. Và cũng chính cậu ấy đã liên hệ với tụi cùng lớp, nói rằng cậu ấy sẽ về, cùng tôi dự dạ hội, như mọi lần. Tôi lờ mờ hiểu ra tại sao tụi cùng lớp lại dửng dưng, không thèm quan tâm gặng hỏi chuyện tôi không tham gia. Vinh thật là, chuyện nào cũng giấu tôi hết trơn. Nhưng cậu ấy đâu cần tốn công và tốn tiền vì tôi đến thế!

- Sao cậu phải nhọc công đến vậy hả Vinh?

Vinh phanh xe kít lại khiến tôi theo quán tính, chúi người về phía trước, áp mặt vào lưng cậu ấy.

Ánh sáng rực rỡ của buổi dạ hội, những chiếc váy áo, vest đen, mặt nạ... của đám bạn hiện ra. Những tiếng cười đùa và ồn ào không ngớt. Tôi nghĩ mình còn hơi choáng váng. Nhưng chẳng sao cả. Vì đã có người luôn nắm tay tôi. Chàng trai đã cùng tôi nhảy điệu Valse mùa xuân nhẹ nhàng. Người đã ghé vào tai tôi và nói thật nhanh “Tớ thích cậu...”. Mùa Xuân năm nay đẹp thật đấy!

THÙY DUNG

Jul 19, 2012

Thư gửi mẹ – cô giáo vĩ đại nhất của lòng con!

Đã nhiều lần con đặt bút viết về những người thầy của mình, nhưng rồi con chợt nhận ra con quá vô tâm khi con chưa từng nói lời cám ơn với 1 người thầy đã, đang và sẽ suốt đời ở bên cạnh con. Người đó chính là mẹ đấy, mẹ ạ!

nh minh họa
Ngày trước, mẹ đi dạy ở xa lắm cơ. Trường của mẹ dạy cách nhà cũng phải đến gần 20 cây số. Sáng sớm, khi con còn chưa mở mắt thì mẹ đã phải dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho bố và con rồi mới đi làm. Mẹ đã vất vả như thế cho đến khi con lên lớp 10, lúc đó cũng là lúc mẹ xin chuyển công tác về dạy tại ngôi trường con đang học.
Tuy bên ngoài con luôn cười nói chúc mừng mẹ nhưng mẹ có biết thật ra tâm trạng con vừa vui vừa lo lắng khi biết tin mẹ con mình sẽ dạy và học dưới cùng 1 mái trường hay không? Con vui vì trường cấp 3 của con ở gần nhà nên sẽ thuận tiện cho mẹ trong việc đi dạy. Lo lắng là vì khi mẹ dạy tại ngôi trường con học, những chuyện không hay của con mẹ sẽ đều biết hết.
Điều làm con lo sợ hơn đó chính là: “Nhỡ mẹ làm giáo viên chủ nhiệm hoặc giáo viên bộ môn của lớp con thì sao? Nếu con bị điểm thấp thì thầy cô trong trường sẽ đánh giá không tốt về con, còn nếu con được điểm cao bạn bè sẽ nói là con nhờ có mẹ”. Lúc đó bao nhiêu câu hỏi cứ xoay quanh con. Và con cảm thấy con thật ích kỉ, hình như con lo lắng nhiều hơn là mừng cho mẹ.
Năm học mới rồi cũng đến và con đã thở phào nhẹ nhõm khi biết mẹ không dạy cũng không chủ nhiệm lớp con. Những ngày đầu tiên dường như rất thuận lợi với con vì có mẹ ở trong trường con đã chăm học hơn trước rất nhiều, con không dám có những buổi trốn học đi chơi như hồi cấp 2 nữa. Môn toán có lẽ là môn con tự tin nhất vì mẹ là giáo viên dạy toán mà. Các thầy cô trong trường cũng thương con lắm vì biết con là con của mẹ nên thầy cô chú ý, quan tâm đến con nhiều hơn.
Nhưng đôi khi điều đó đôi khi làm con cảm thấy mệt mỏi, vì suốt ngày con bị gọi lên trả bài. Nếu có môn nào đó con không thuộc bài thì ngay tối đó về mẹ đều biết hết. Thế là con lại bị mẹ mắng 1 trận rồi mẹ bắt con ngồi học môn đó cho thuộc mới thôi. Mẹ ơi, những lúc ấy con cảm thấy con ghét mẹ vô cùng nhưng… sau đó con lại càng thương mẹ nhiều hơn. Vì con biết mẹ không muốn con thua kém bạn bè, không muốn con bị điểm kém, và quan trọng nhất là mẹ không muốn con sau này rớt đại học để rồi phải hối hận.
Thấm thoát đã 3 năm trôi qua, năm lớp 12 là năm quan trọng nhất của con. Con còn nhớ năm ấy mẹ đã không dạy thêm ở ngoài nữa mà tối nào mẹ cũng ở nhà dạy con làm bài, ngày nào mẹ cũng bắt con phải làm 2 đề thi toán đại học của mẹ soạn ra. Biết con hay buồn ngủ sớm vào buổi tối, nên tối nào mẹ cũng pha 1 ly sữa cho con uống để giúp con có sức học. Biết con hay lười học bài nên tối nào mẹ cũng động viên con học rồi ngồi khảo bài cho con, khảo bài nhiều đến nỗi mà tưởng chừng như mẹ thuộc bài con học luôn rồi. Đôi khi con cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ vì bài tâp toán quá nhiều, thì mẹ lại lấy sách tập văn mẫu ra đọc cho con nghe. Điều đó vừa giúp con thư giãn vì con vừa được nghe giọng ấm áp của mẹ, vừa giúp con nâng cao kiến thức môn văn.
Còn biết bao nhiêu điều nữa mẹ đã làm cho con, con không thể kể hết được nhưng con vẫn nhớ tất cả. Những cảm xúc, những nét mặt vui, buồn, tức giận của mẹ đều in sâu trong tâm trí con. Con sẽ mãi không bao giờ quên giây phút con khoe với mẹ rằng con đã đậu đại học. Nghe tin mà nước mắt mẹ cứ rơi, mẹ vừa ôm con, mẹ vừa khóc. Con đã không làm mẹ thất vọng phải không mẹ? Mẹ biết không, con muốn nói với mẹ nhiều lắm nhưng… làm sao mẹ biết đây.
Con cảm ơn đời đã cho con có được một người mẹ vĩ đại, một người cô tuyệt vời của bao thế hệ học trò trong đó có con. Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, con xin kính chúc mẹ và tất cả các thầy cô giáo thật nhiều sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc.
Con yêu mẹ nhiều lắm!
Trích: FORUM

May 28, 2012

Tổng hợp truyện cười TÌNH YÊU hay nhất

Tuyệt chiêu
Cô gái đi học trên Hà Nội, nửa đêm nhận được tin nhắn: “Chào em, mình làm quen được không? Em có người yêu chưa?”
- Em có rồi anh ạ!
- Thế á, cha mày đây, sớm mai bắt xe về quê ngay họp gia đình chuyện này!
Hôm sau cô gái nhất quyết không về, nửa đêm lại có tin nhắn:
- Anh phải làm sao để được làm bạn em? Cho phép anh làm quen nhá! Em có người yêu chưa?
- Em chưa!
- Em làm anh thất vọng quá, một phép thử đơn giản là biết được lòng nhau ngay, mình chia tay thôi!
- Ôi em xin lỗi, em tưởng ông già em, cho e một lời giải thích.
- Giải thích gì? Ông già mày đây, mai không về quê thì đừng về nữa! Gọi cả thằng đó về cho tao!

Thật thà quá!
Trong đêm tân hôn, chồng âu yếm hỏi vợ:
- Lúc chưa lấy anh, em sợ điều gì nhất?
- Em… ngại quá!
- Đừng ngại, cứ nói đi em yêu!
- Em… em sợ… ế chồng!


Đôi tình nhân đi bách bộ trong công viên. Chàng trai nói:
- Hàng đêm, anh đều nằm mơ thấy mỗi tháng mình kiếm được mười ngàn đô giống như bố của anh.
- Bố anh kiếm được mười ngàn đô mỗi tháng cơ à? – Cô gái hết đỗi ngạc nhiên.
- Không, bố anh cũng nằm mơ giống anh.
- !!!

Hai ông bà cô đơn sống trong viện dưỡng lão đã lâu quyết định đi ăn tối và xem phìm cùng nhau.
Lúc trở về thấy bạn có vẻ buồn bã, cụ bà bạn cùng phòng hỏi:
- Có chuyện gì khiến bà buồn thế?
- Phải đi chơi với một ông già khờ, tôi đã phải tát ông ấy đến 3 lần!
- Thế thì khủng khiếp quá! Ở tuổi ấy, đáng nhẽ ông ấy phải biết xấu hổ lúc sàm sỡ bà chứ!
- Ông ấy đâu có sàm sỡ. Tôi phải tát 3 lần để xem ông ấy ngủ hay đã chết.


Tình yêu bí mật
Morris kể với bạn: “Mình đang thích một cô gái tên là Freda, nhưng bố mẹ cô ấy không đồng ý nên mình phải giữ bí mật”.
- Thế ư? – cậu bạn đáp – Mình cũng đã từng ở trong tình huống đó nên mình có thể cho cậu một lời khuyên giá trị đây…
- Gì vậy? – Morris hỏi.
- Thế này nhé, cậu tuyệt đối không được nói cho ai biết về chuyện của cậu. Như thế thì chỉ có cậu, Freda và tất cả bạn gái của cô ấy biết mà thôi.


Hai chàng trai cùng đến nhà cô gái chơi nhưng cô đã đi vắng. Cả hai ngồi chờ, người nào cũng muốn cho địch thủ về trước. Một anh hỏi:
- Mấy giờ rồi?
- Chín giờ rưỡi. Chắc anh bận lắm?
- Không. Tôi chỉ sợ anh về muộn.
Nghe vậy, anh này liền lấy từ trong cặp ra một quyển tiểu thuyết dày cộm, ung dung ngồi đọc. Anh kia vẫn thong thả nói:
- Anh đọc xong, cho tôi mượn đọc với nhé!


Lý tưởng
Hai cô gái nói chuyện với nhau.
- Này, tại sao con Maria chưa lấy chồng nhỉ?
- Nó chờ người đàn ông lý tưởng của nó.
- Người đàn ông lý tưởng ấy phải như thế nào?
- À, đó là người muốn lấy nó.



Mới cưới
Một đôi vợ chồng mới cưới được hai tuần. Anh chồng, mặc dù đang say mê với tình yêu nhưng vẫn muốn được đi nhậu cùng bạn bè. Vì thế, anh ta năn nỉ vợ:
“Em thân yêu, anh sẽ về ngay thôi”.
“Anh định đi đâu, chàng ngốc của em?” – cô vợ hỏi.
“Anh đi đến quán rượu, khuôn mặt xinh đẹp của anh ạ, sẽ uống chút bia”.
“Anh muốn uống bia hả tình yêu của em?”
Cô mở cửa tủ lạnh và chỉ cho chồng thấy 25 loại bia khác nhau, nhãn hiệu từ 25 nước: Đức, Hà Lan, Nhật Bản,…
Anh chồng còn chưa biết phải làm gì, điều duy nhất anh ta nghĩ là: “phải rồi, kẹo mút của anh. Nhưng ở quán rượu… em biết không… người ta có những cái cốc lạnh băng…”
Anh chồng chưa kịp nói hết câu, cô vợ đã ngắt lời:
“Anh muốn cốc lạnh ư, cún con?”
Nói rồi cô lôi ra một cái cốc đựng đóng băng khiến cô run lên khi cầm vào nó. 
Anh chồng đã hơi tái tái, nói: “Phải, cô nàng chu đáo, nhưng ở quán người ta có món nhắm rất ngon… Anh sẽ không đi lâu đâu, sẽ về ngay mà. Anh hứa, đồng ý nhé?”
“Anh muốn món nhậu ư, gấu con của em?”
Cô mở tủ lạnh ra lấy 5 cái đĩa đầy 5 nón nhắm khác nhau: cánh gà rán, chân gà nướng, thịt lợn nướng…
“Nhưng, nhưng mật ong của anh…ở quán rượu, em biết không… có những tiếng chửi, những tiếng lóng bẩn thỉu và nhiều hơn thế”.
Cô vợ trả lời: “Anh muốn những tiếng chửi thề ư, bánh sáp ong?… Nghe nhé đầu đất! Uống ngay cái thứ bia chết tiệt trong cái cốc đóng băng quỷ của anh rồi ăn đồ nhắm dở hơi mà bà đây đã làm đi. Bởi vì anh sẽ không đi đâu hết. Hiểu chưa, đồ khỉ?”
… và họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.


Truyện cười
Bà mẹ có việc đi làm, để 2 đứa con nhỏ tự trông nhau ở nhà. Khi về nhà vào lúc chiều muộn, bà lo lắng hỏi cậu con trai lớn: “Em với con chơi vui chứ?”
- Vâng, rất vui ạ – cậu con trai cười toe toét.
- Chắc là 2 anh em xem tivi?
- Vâng, nhưng chỉ lúc đầu thôi. Vì 2 đứa đều xem chán các chương trình rồi.
- Vậy làm sao con với em vui vẻ được suốt cả ngày? – bà mẹ tỏ ý ngạc nhiên.
- Dạ, thoạt tiên, chúng con xem phim hoạt hình Tom và Jerry, nhưng chúng con không thấy buồn cười. Sau đó chúng con xem phim hài Laurel và Hardy nhưng chúng con cũng không thấy buồn cười. Rồi chúng con xem Mr. Bean, vẫn chẳng thấy buồn cười gì cả. Chúng con nghĩ ra chuyện vào trong kho, ở đấy có một cái hộp nhỏ quấn ruy-băng màu hồng, chúng con thấy những bức thư bố viết cho mẹ khi 2 người chưa lấy nhau. Chúng con vừa đọc vừa cười bò ra…


 Hoa hạnh phúc
Ở cửa hàng hoa, một người đàn ông trung niên chọn 3 bông hồng và bảo bà bán hàng: “Mấy bông hoa này là để gửi cho vợ tôi nhân kỷ niệm ngày cưới”.
- Bà hãy đính kèm vào đây một dải băng lụa thật đẹp có dòng chữ: “Mỗi bông hoa này đánh dấu một năm anh được hưởng hạnh phúc vợ chồng”.
Bà bán hàng tỏ vẻ xúc động:
- Ông mới lấy vợ 3 năm thôi hả?
- Không, 30 năm.


Không có cơ hội
Nàng mời chàng cứ cuối tuần sang nhà trọ của nàng ăn cơm chung. Rồi một hôm, nàng khuyên nhủ chàng: “Từ nay, anh hãy bớt hút thuốc lá đi, chỉ hút một điếu sau mỗi bữa ăn ngon em nấu thôi nhé”.
Chàng thở dài: Thế tức là em bảo anh bỏ thuốc luôn rồi còn gì.



Lợi ích cuộc hôn nhân 40 năm
Nhân dịp kỷ niệm 40 năm ngày cưới, trong suốt bữa tiệc, mọi người bảo Tom nói ngắn gọn những lợi ích mà hôn nhân mang lại cho anh.
“Hãy nói với chúng tôi những điều mà anh học được sau những năm tháng tuyệt vời sống với vợ?”
Tom từ tốn trả lời: “Tôi đã học được rằng hôn nhân là một người thầy tốt nhất. Nó dạy cho chúng ta lòng trung thành, chung thủy, sự chịu đựng, tính nhu mì, tự kiềm chế, tính vị tha…và rất nhiều phẩm chất tốt đẹp khác mà bạn không cần thiết phải dùng đến nếu bạn sống một mình”.
(VNE)

Iu ai?
1 chàng trai nói vói cô gái:”Nếu duoc chọn em sẽ chọn ải Một nguời dep trai hay một nguời thông minh hay một nguời nhà giau?”.Cô gái nói rằng “em chỉ iu mình anh thôi àh”


Anh iu em vì …..
Một Hôm cặp tình nhân A và B đang tâm sự . B hỏi :
- Anh yêu em vì khuôn mặt xinh xắn của em hay vì tấm thân hấp dẫn này ?
A trả lời :
- Ồ, không phải hai thứ đó mà chính là vì những câu nói dối khôi hài của em …


Vui nè
Một chàng sinh viên chở bạn gái trên một chiếc xe đạp. Ðang đi, bỗng nhiên chàng thắng lại cái “ké…é….ét” ngay trước một quán chè rồi quay ra sau hỏi:

- Ăn không

Nàng: – Ăn !!!

Chàng: – Có thế chứ ! Bộ thắng này mới thay hồi sáng đó!
Nói rồi, chàng tiếp tục đạp xe đi!!!!!


Cài đặt Tình Yêu
Sau đây là hướng dẫn các bước để cài đặt chương trình Tình Yêu vào máy tính hệ Huma. Các bạn hãy thử cài đặt theo chỉ dẫn này xem, biết đâu…
Khách hàng (KH):.. Tôi không rành kỹ thuật chuyên môn lắm nhưng tôi nghĩ mình có thể tiến hành cài đặt ngay được rồi, phải làm gì đầu tiên đây?
Chuyên viên kỹ thuật (CVKT): Bước đầu tiên là phải mở TRÁI TIM. Bạn có xác định được đường dẫn đến đó chưa ạ?
KH: Vâng, được rồi, nhưng có vài chương trình đang chạy. Cài đặt trong khi chúng vẫn hoạt động không gây ra vấn đề gì chứ?
CVKT: Những chương trình gì đang chạy vậy?
KH: Để coi…tôi thấy có VẾT THƯƠNG LÒNG.EXE, THIẾU TÔN TRỌNG.EXE, HẬN THÙ.EXE và BỰC BỘI.COM đang hoạt động.
CVKT: Không vấn đề gì. TÌNH YÊU sẽ tự động xóa VẾT THƯƠNG LÒNG.EXE từ hệ thống đang hiện hành. Nó vẫn có thể còn nằm trong bộ nhớ vĩnh viễn nhưng sẽ không còn gây ảnh hưởng đến các chương trình khác được nữa. TÌNH YÊU cuối cùng sẽ ghi chồng lên THIẾU KÍNH TRỌNG.EXE bằng một Module của chính nó có tên là TÔN TRỌNG.EXE. Tuy nhiên, bạn phải đóng hoàn toàn chương trình HẬN THÙ.EXE và BỰC BỘI.COM vì những trình này có thể ngăn cản quá trình cài đặt bình thường của TÌNH YÊU. Bạn đã đóng chúng chưa vậy?
KH: Tôi không biết làm sao để đóng chúng nữa. Anh vui lòng chỉ giúp.
CVKT: Dĩ nhiên rồi ạ. Từ menu Start hãy gọi THA THỨ.EXE. Lặp lại thao tác này nhiều lần cho đến khi HẬN THÙ.EXE và BỰC BỘI.COM bị xóa sạch.
KH: OK, xong rồi. TÌNH YÊU đã bắt đầu quá trính cài đặt tự động. Mọi việc diễn ra như thế là bình thường chứ?
CVKT: Vâng, đúng vậy. Bạn có thể nhận được một hộp thoại báo rằng chương trình sẽ tái chỉnh sửa những thông số về cuộc sống của TRÁI TIM. Bạn có thấy hộp thoại đó không?
KH: Vâng, đã thấy. Như thế là quá trình cài đặt hoàn thành rồi chứ?
CVKT: Đúng vậy. Nhưng bạn nhớ đây chỉ là chương trình nguyên mẫu. Bạn phải bắt đầu nối mạng với những TRÁI TIM khác để cập nhật bản nâng cấp.
KH: Ủa…Hình như có thông báo lỗi. Tôi phải làm gì đây?
CVKT: Thông báo nói gì vậy?
KH: Nó báo: “LỖI 412 – CHƯƠNG TRÌNH KHÔNG CHẠY TRONG CÁC THÀNH PHẦN NỘI BỘ”. Vậy nghĩa là gì?
CVKT: Bạn đừng lo, đó là một lỗi thông thường. Nó có nghĩa là chương trình TÌNH YÊU vừa cài đặt có thể chạy trong các TRÁI TIM bên ngoài nhưng chưa hoàn toàn hoạt động trong TRÁI TIM của bạn. Đây là cái rắc rối của chương trình này, nói một cách nôm na là bạn phải tiến hành thao tác “LOVE” cho chính máy của mình trước khi “LOVE” những máy khác”.
KH: Vậy phải làm gì đây?
CVKT: Bạn có tìm ra thư mục CHẤP NHẬN BẢN THÂN trong máy không?
KH: Tôi thấy rồi
CVKT: Xuất sắc, bạn sẽ giải quyết vấn đề nhờ vào thư mục này. Bây giờ hãy sao chép các tập tin dưới đây vào thư mục MYHEART: TỰ THA THỨ.DOC, TÔN TRỌNG BẢN THÂN.TXT, NHẬN LỖI.TXT và LÒNG TỐT.DOC. Hệ thống sẽ tự động ghi đè lên các file đối lập và bắt đầu quá trình chắp vá các trình bị lỗi. Bạn cũng cần phải xóa TỰ CHỈ TRÍCH.EXE khỏi mọi thư mục trong máy và sau đó thực hiện thao tác Empty recycle bin để chắc chắn rằng nó hoàn toàn biến mất và sẽ không trở lại vào một ngày đẹp trời nào đó.
KH: Có rồi! Bây giờ tôi có thể nhận ra NỤ CƯỜI.MPG đang hiện lên trên màn hình và hình như nó cũng cho thấy là NHIỆT TÌNH.COM, BÌNH AN.EXE và MÃN NGUYỆN.COM đang tự copy trong TRÁI TIM tôi.
CVKT: Sau khi đã cài đặt xong TÌNH YÊU, còn một điều mà tôi phải thông báo trước khi kết thúc
KH: Gì vậy?
CVKT: TÌNH YÊU là phần mềm miễn phí. Bạn hãy chắc rằng mình sẽ tải nó cho nhiều người khác mà bạn gặp. Sau đó họ sẽ chia sẻ nó cho nhiều người khác và có thể họ sẽ gởi vài bản nâng cấp lại cho bạn.
KH: Tôi sẽ. Cảm ơn sự giúp đỡ của anh.



More…
Cô nàng đang ngồi trong quán bar với một tay ngoại quốc. Cô nàng thủ thỉ: I love you.
Anh chàng ngoại quốc thì thầm lại: I love you too.
Ngẫm nghĩ một hồi, cô nàng đáp: I love you… three.


Tình sinh viên
Một học sinh đi chơi về tuyên bố với cả phòng:
Cuối cùng rồi cũng có người con gái dám liều mình vì tao. Cả phòng nhao nhao:
- Ai vậy mày, nhỏ nào nói nghe coi?
- Nhỏ Hồng bên lớp sử chứ ai!
- Nhỏ nói gì với mày?
- Nhỏ nói “Yêu ông ư? Tui thà nhảy lầu còn hơn”.


Đi guốc trong bụng
Một chàng trai tán tỉnh cô gái mới quen:
- Chà! Trông cô đẹp quá!
Thấy cô gái nín lặng, chàng trai tức giận:
- Bày đặt giả bộ, chứ trong bụng đang mừng dữ lắm.
- Sao anh biết trong bụng tôi đang mừng ?
- Sao lại không. Tôi đi guốc trong bụng cô đấy!
- Anh hay thế à! Thế…sau đó anh ra bằng đường nào ?


Lá thư đại học
Cô sinh viên trẻ viết cho mẹ bức thư :

” Kính thưa mẹ ! Mọi việc đang diễn ra tốt đẹp ở trường. Con đã gặp một anh sinh viên tuyệt vời nhất từ trước tới nay. Anh ấy học năm thứ ba. Anh ấy chơi bóng đá, đang học để chuẩn bị ra trường làm bác sĩ, đạt hạng xuất sắc, dáng người cao ráo và đẹp trai. Con đã hẹn đi chơi với anh ấy tám bận rồi và đã mặc cả tám chiếc áo đầm mà con đã có. Giờ thì con cần thêm một chiếc áo nữa để cho buổi hẹn sắp tới bởi vì anh ấy đã mời con đi xem hát với anh ấy. Mẹ có vui lòng gửi cho con 25 đô la để con mua một chiếc áo mới không mẹ ?”

Bà mẹ trả lời :

“Ðâu cần phải mua áo mới làm chi con. Hãy tìm một bạn trai mới và làm lại từ đầu.”

................
Đàn ông và đàn bà
Đàn ông phát hiện ra vũ khí, họ nghĩ đến đi săn. Phụ nữ phát hiện ra nghề đi săn, họ nghĩ đến áo lông thú.

Đàn ông phát hiện ra màu sắc, họ nghĩ đến hội hoạ. Phụ nữ phát hiện ra hội hoạ, họ nghĩ đến trang điểm.

Đàn ông phát hiện ra ngôn ngữ, họ nghĩ đến nói chuyện. Phụ nữ phát hiện ra cách nói chuyện, họ nghĩ đến “buôn dưa lê”.

Đàn ông phát hiện ra nghề nông, họ nghĩ đến thức ăn. Phụ nữ phát hiện ra thức ăn, họ nghĩ đến ăn kiêng.

Đàn ông phát hiện ra tình bạn, họ nghĩ đến tình yêu. Phụ nữ phát hiện ra tình yêu, họ nghĩ đến hôn nhân.

Đàn ông phát hiện ra cách buôn bán, họ nghĩ đến tiền. Phụ nữ phát hiện ra tiền, và đàn ông gặp tai hoạ từ đó!


Món quà của thượng đế
Một ngày nọ, thượng đế nói với Adam: “Ta có một tin vui và một tin xấu cho con. Con muốn nghe tin nào trước?”. Adam ngước nhìn thượng đế và trả lời: “Hãy cho con được biết tin vui trước”.
Thượng đế giải thích: “Ta cho con 2 bộ phận mới, một cái gọi là não. Nó sẽ giúp con tạo ra những thứ mới lạ, giải quyết các vấn đề và có những cuộc trò chuyện thông minh với Eve. Cái thứ 2 là bộ phận sinh dục. Nó sẽ mang lại cho con những khoái cảm thể chất, giúp con lưu truyền lại trí tuệ của mình và nhân rộng cuộc sống trên trái đất. Eve sẽ rất hạnh phúc khi con có bộ phận này để giúp nàng sinh con”.
Adam vui sướng thốt lên: “Đó là những món quà thật tuyệt vời. Còn tin gì xấu sau sự kiện vui mừng này chứ?”
Thượng đế nhìn Adam với vẻ mặt đau khổ và nói: “Con sẽ không thể sử dụng 2 món quà này cùng một lúc”.


Yêu ai?
- Nếu được chọn, em sẽ yêu ai: Người đẹp trai hay người thông minh?

- Em chỉ yêu anh thôi.

Đối thoại
-Nếu em nhảy xuống nước, anh sẽ cứu em chứ,anh yêu?

-Nếu như anh nói “có” thì em sẽ nhảy xuống chứ, em yêu?

Cười bể bụng với con nít [Tổng hợp truyện cười hay nhất]

Chỉ tại 2 quả cân
Trong giờ sinh học, cô giáo hỏi học sinh: “Tại sao ở lứa tuổi nhỏ, các bạn nữ thường có xu hướng cao hơn các bạn nam?”
- Thưa cô, bởi vì con trai có 2 quả cân níu lại ạ.
Cô giáo (hơi bực) hỏi tiếp:
- Thế tại sao ở tuổi trưởng thành, con trai lại cao lớn hơn con gái?
- Bởi vì lúc ấy 2 quả cân của con gái mới lớn lên và nặng hơn 2 quả cân của con trại ạ.
- !!!!!



Chấm dứt vòng bạo lực
Con trai nói với bố: “Bố ơi, khi bố còn nhỏ, ông có từng đánh bố không?”
- Đánh nhiều ấy chứ.
- Vậy, ông lúc nhỏ có bị bố của ông đánh không?
- Đương nhiên, cũng bị đánh nhiều rồi!
- Nếu như bố chịu hợp tác với con, chúng ta có thể ngừng ngay cái vòng luẩn quẩn hành vi bạo lực này, được không bố?
- !!!!!



Đầu trọc rẽ ngôi
Ông bố mù cho tiền đứa con trai đi cắt tóc. Đứa con vốn tính ham chơi nên tiêu hết tiền.
Về đến nhà bố hỏi:
- Mày cắt tóc đâu cho bố xem nào?
Đứa con không biết làm sao đưa đại cái mông ra cho bố sờ.
- Ừ! Mùa hè cạo trọc cho mát nhưng sao vẫn rẽ ngôi giữa thế này?


Huấn luyện cá giỏi
Một cậu bé bị nhân viên bảo vệ bắt giữ vì câu cá trộm ở một khu vực cấm câu cá với hai giỏ cá đầy.
- Cháu có giấy phép câu cá không?
- Dạ không có. Đây là cá cảnh của nhà cháu.
- Cá cảnh?
- Vâng đúng. Tối tối cháu đem cá ra đây thả xuống để cho chúng nó bơi vài vòng thư giãn rồi huýt sáo là chúng tự quay lại nhảy vào giỏ để lại mang về nhà.
- Nhảm nhí, cá không thể làm thế được.
- Vậy để cháu chỉ cho ông thấy.
- Được.
Vậy là cậu bé thả cá xuống hồ trước sự chứng kiến của nhân viên bảo vệ. Một lát sau.
- Thế nào? Cháu định bao giờ thì gọi chúng quay lại hả?
- Gọi ai lại ạ?
- Cá.
- Cá nào cơ ?




Con nít rắc rối
Trong giờ giải lao ở rạp chiếu bóng, một người đàn ông vào toilet và nhìn thấy một thằng bé đứng khóc.
- Sao cháu khóc, ông ta hỏi.
- Cháu muốn đi tè, nhưng cái kia cao quá…
Ông nọ liền bế thằng bé lên độ cao cần thiết.
- Mẹ cháu vẫn tụt quần hộ cháu cơ – thằng bé nói giữa hai tiếng nức nở và ông nọ đành phải giúp thằng bé.
- Nhưng mẹ cháu còn hát một bài cho cháu cơ.
Ông nọ bèn khe khẽ hát: “Trăng tròn trăng sáng… Bé múa ngoan ngoan…”
Nghe vậy thằng bé thét lên: “Không phải bài ấy, bài ấy là để đi ị”.




Thiên thần nhỏ nói…
- Mẹ ơi, mẹ yêu con thật không mẹ?
- Yêu chứ, con trai.
- Thế thì mẹ hãy lấy cái chú bán kem ở góc đường kia nhé.


Khoảnh khắc tuyệt vời
Chú bé chạy vào tiệm tạp hóa ở góc đường:
“Mau lên! Gấp lắm!”
“Có chuyện gì thế?” Ông chủ vội vàng hỏi.
“Bố cháu cắt nhánh cây bị cây móc vào thắt lưng đang lơ lửng trên cao.”
“Chà! Vậy cháu muốn tìm cái thang hở?”
“Không ạ! Cháu muốn mua cuộn phim. Lắp vào máy chụp hình cho cháu mau lên!”



Ai lấy?
Anh chồng nọc mấy đứa con ra khảo:
- Đứa nào lấy tiền trong túi của bố?
Cô vợ nóng ruột đến can và nói đùa:
- Sao anh không nghĩ là em lấy?
- Mất như thế, chắc chắn không phải là em lấy!
- Tại sao?
- Bởi vì vẫn còn lại một ít.




Chẳng nghe thấy gì cả
Thầy giáo trẻ hỏi học sinh:
– Ai đã hái trộm táo của trường và còn làm gãy cả cành?
– (Im lặng)
– Thầy cao giọng hỏi đầy vẻ ám chỉ: Nào Peter, em có biết không?
– Thưa thầy, em ngồi ở cuối lớp nên chẳng nghe thấy thầy hỏi gì ạ.
- Em nói thế nào ấy chứ. Thôi được rồi, tôi sẽ có cách kiểm tra. Bây giờ em hãy thử hỏi tôi một câu gì đó, xem tôi có nghe rõ không?
– Vâng ạ, xin thầy hãy nói xem, hôm qua ai đã hôn chị gái em ở dưới gốc cây sồi già?
– Peter, em nói rất đúng. Thầy chẳng nghe thấy em hỏi gì cả.

Bố than phiền về cô
Cô giáo bảo Tèo:
- Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi.
- Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ.
- Em không đùa đấy chứ? – Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại. Em nói rõ hơn đi?
- Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.




Truyện cười
Bà mẹ có việc đi làm, để 2 đứa con nhỏ tự trông nhau ở nhà. Khi về nhà vào lúc chiều muộn, bà lo lắng hỏi cậu con trai lớn: “Em với con chơi vui chứ?”
- Vâng, rất vui ạ – cậu con trai cười toe toét.
- Chắc là 2 anh em xem tivi?
- Vâng, nhưng chỉ lúc đầu thôi. Vì 2 đứa đều xem chán các chương trình rồi.
- Vậy làm sao con với em vui vẻ được suốt cả ngày? – bà mẹ tỏ ý ngạc nhiên.
- Dạ, thoạt tiên, chúng con xem phim hoạt hình Tom và Jerry, nhưng chúng con không thấy buồn cười. Sau đó chúng con xem phim hài Laurel và Hardy nhưng chúng con cũng không thấy buồn cười. Rồi chúng con xem Mr. Bean, vẫn chẳng thấy buồn cười gì cả. Chúng con nghĩ ra chuyện vào trong kho, ở đấy có một cái hộp nhỏ quấn ruy-băng màu hồng, chúng con thấy những bức thư bố viết cho mẹ khi 2 người chưa lấy nhau. Chúng con vừa đọc vừa cười bò ra…


Tòng phạm
Một chú bé đang cố gắng kiễng chân với núm chuông trên một cánh cửa lớn. Người cảnh sát đi ngang qua bèn bế nó lên cho tới nút bấm. Sau mấy hồi chuông dài, viên đội âu yếm hỏi:
- Nào, chúng ta còn phải làm gì nữa không, bé con?
Chú quỷ nhỏ khoái chí cười nắc nẻ, giục “đồng bọn”:
- Bây giờ bọn mình phải chạy thôi!
cuoi.xitrum.net


Bố ai nhanh hơn?
Ba cậu bé ở trong sân trường đang khoe khoang với nhau về ông bố của chúng. Cậu bé thứ nhất nói:
- Bố tớ chạy nhanh nhất. Ông bắn một mũi tên và chạy về đích trước nó.
Cậu thứ hai:
- Bố tớ là thợ săn, ông bắn nhầm một phát súng vào bạn săn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn.
Cậu bé thứ ba nghe xong, bĩu môi nói:
- Bố tớ là một nhân viên nhà nước. Ông hết giờ làm việc lúc 5h chiều và về đến nhà lúc 4h15′.




Dốt quá
MR mắng em: Sao mày dốt thế, bài toán dễ ẹc vậy mà làm không xong.
Em: Không biết thì mới hỏi anh chứ!
MR: Đấy, cái dốt nặng kí nhất của mày chính là ở đó!!!




Học sinh thời @
Cô giáo đang đọc truyện “Ba chú heo con” cho các bé nghe đến đoạn một chú heo gặp bác nông dân và xin rơm:
- Bác ơi, cho cháu xin ít rơm nhé!
Cô giáo ngừng lại hỏi:
- Các con có biết bác nông dân nói gì không?
Tèo giơ tay:
- Thưa cô, bác ấy bảo: “Trời ơi! Một con heo biết nói!”.


Cha nào con nấy
Tom đi học muộn, bèn lẻn vào lớp nhưng không may bị cô giáo phát hiện: “Tom, sao em cứ phải lén lút như thế? Em cứ vào lớp đàng hoàng như bố em vào nhà xem nào!”.
Tom vâng lời, xin lỗi cô giáo trước rồi đi ra ngoài, đóng cửa lớp học lại.
Một lúc sau bỗng… “rầm” một tiếng lớn. Tom đã dùng chân đạp tung cánh cửa và loạng choạng đi vào, chỉ tay vào mặt cô giáo, giọng lè nhè:
- Con mụ kia, lại không mở cửa cho ông à?




Đặt tên
Mẹ đang đọc sách, đột nhiên một đứa con chạy lại hỏi: “Tại sao tên con lại là Lá vàng?”
“Vì lúc con sinh ra, một chiếc lá vàng đã rớt lên đầu con”
“Tại sao tên con lại là Bông hồng?” đứa khác chạy lại hỏi.
“Vì lúc con sinh ra, một bông hồng đã rớt lên đầu con”
Lúc bấy giờ đứa con thứ ba chạy lại và hỏi: “BLAS CLAFLAS YIFRASSAM TASSM POONNFFFIINRTY.”
Người mẹ: “Tủ lạnh, im lặng nào!”


Hai đứa bé
Hai đứa bé ăn trưa ở nhà trẻ. Thằng bé có một miếng chocolate. Đứa bé gái nịnh nọt: – Cho tớ một miếng kẹo đi… – Không. – Đi, chỉ cho tớ một miếng thôi, tớ sẽ cho cậu một cái hôn… – Không, cậu đe dọa kiểu đấy thì càng không nhé!




GARA ÔTÔ……
Nhà kia có hai vợ chồng trẻ và một đứa con trai chừng 3-4 tuổi.Một đêm nọ chờ cho thằng con ngủ thật say,hai vợ chồng tranh thủ”hoạt động du kích”.


Thằng con đang ngủ bỗng nghe thấy tiếng


“lục cục,lịch kịch”,nhưng vì nhìn xung quanh tối đen như mực nên nó liền hỏi:


-Ai đó?


Bố nó liền trả lời:


-Bố đây.


Nó lại hỏi:


-Bố đang làm gì vậy?


Bố nó lại nói:


-À bố đang cho ôtô vào gara con ạ.


Thằng con vẫn còn đang mơ màng ngái ngủ


nên hỏi lại bố:


-Thế bố cho con gửi nhờ cái xe đạp của con có được ko?


Bố nó liền nói:


-Không được đâu con ơi, gara nhỏ lắm ôtô bố vào mà còn để hai bánh sau ở ngoài đây này….


Con:…???!!




Phí sức…!
Hai vợ chồng nhà kia chờ mãi cho đứa con ngủ say mới tính chuyện”hành sự”.


Khi người vợ đang hì hục trên bụng chồng thì bất chợt đứa con tỉnh giấc & hỏi:”mẹ ơi,mẹ đang làm gì đó?”.Người vợ liền trả lời con:”À,bụng bố to quá mẹ đè cho nó xẹp bớt xuống con ạ”,đứa con liền nói”thôi mẹ đừng phí sức làm gì,mẹ có đè xẹp thì ngày mai cô TƯ hàng xóm nhà mình lại thổi phồng lên cho bố như thường à..”…?!




Doạ
Bố Little Johnny nói, “Hãy cho bố xem phiếu báo kết quả học tập của con.”


Johnny đáp, “Con không có.”


“Tại sao không?” ông bố hỏi.


“Bạn con mượn nó rồi. Nó muốn doạ bố mẹ nó.”


Nói dối
Cậu bé chạy vào bếp “Mẹ ơi, mẹ ơi! Ông đang treo cổ trong phòng khách!”


Mẹ cậu ta chạy vào phòng khách và không thấy có ai ở đó.


Giận dữ, bà quay lại.


“Nghe này, con không được nói dối như thế lần nào nữa đâu nhé, con có hiểu không?”


“Con xin lỗi. Con chỉ đùa thôi. Ông treo cổ ở trong tầng hầm.”




Người trong gia đình
Bé trai hỏi bé gái đang cùng nghịch cát với mình:
- Khi nào lớn lên cậu lấy tớ nhé!
- Không được!
- Tại sao?
- Vì trong nhà tớ chỉ có người trong gia đình mới được lấy nhau; như bố tớ lấy mẹ tớ, bà tớ lấy ông tớ, chú tớ lấy thím tớ …




Lý luận của bé
- Tại sao em của mày cứ khóc suốt ngày thế?- Một cô bé hỏi bạn.
- Có gì lạ chứ? Nếu mày không có răng, không có tóc, không biết đi, không biết nói, vệ sinh cũng phải người khác phục vụ thì mày có khóc không hả?


Cá tháng Tư
Đến ngày cá tháng tư rồi. Tom vui vẻ chạy lại chỗ mẹ:
- Mẹ ơi nguy lắm mẹ ạ! Cô bảo mẫu đang hôn một người đàn ông xấu xí kinh khủng trên lầu hai đấy mẹ.
- Cái gì? – Bà mẹ giật nẩy mình vội vàng chạy lên thang, nhưng chưa được vài bước thì Tom đã giơ tay hét vang sau lưng:
- Chà, mẹ ơi, mẹ mắc lừa rồi! Không phải người xấu xí quái dị nào đâu, mà bố đấy!




Biết hết rồi
Một cậu bé được một cậu bạn cùng lớp dạy rằng hầu hết tất cả người lớn đều có những bí mật riêng của họ và rất dễ moi tiền của họ bằng cách dọa họ rằng “Tôi biết tất cả sự thật”.
Cậu bé quyết định sẽ thử điều này, khi về đến nhà vừa gặp mẹ cậu đã nói:
-Con đã biết tất cả sự thật.
Người mẹ nhanh chóng cho cậu 10 nghìn đồng và nói:


-Đừng nói gì với bố nhé!
Quá ngạc nhiên vì thành công bất ngờ, cậu đợi đến khi ông bố đi làm về và bảo:
-Con đã biết tất cả sự thật.
Ông bố ngay lập tức rút ví cho cậu 50 nghìn đồng và nói: “Bố xin con, con đừng nói gì cho mẹ biết nhé.
Vô cùng hài lòng với phương pháp kiếm tiền mới của mình, hôm sau khi cậu gặp ông đưa thư trước cửa nhà, cậu nói ngay với ông ta:
-Bây giờ tôi đã biết tất cả sự thật rồi.
Sau khi nói xong cậu thấy ông đưa thư đứng lặng người ra và dáng vẻ rất xúc động, sau khi cố trấn tĩnh ông giang hai tay ra và nghẹn ngào nói với cậu bé
-Nếu con đã biết hết sự thật rồi thì…con… lại đây với bố đi con.




Bỏ người nào?
Một tạp chí của Mỹ mở một cuộc thi trả lời câu hỏi. Câu hỏi họ đưa ra là : Có 4 người :một kĩ sư, một bác sĩ , một vận động viên và một hoa hậu cùng trên 1 khing khí cầu, nếu như khing khí cầu đó bị hỏng cần bỏ đi 1 người để có thể bay tiếp thì cần bỏ ai?


Giải nhất đã được trao cho 1 em bé 6 tuổi với câu trả lời: Cần bỏ người nặng nhất trong số đó.


Phòng xa
Tổng thống chạy bộ vào buổi sáng trên đường và vô tình trượt chân, bay qua khỏi hàng rào chắn của một câu cầu và rơi xuống con suối phía dưới.
Trước khi đội cứu hộ tìm thấy và cứu ông ta thì có 3 đứa trẻ đi câu cá ngang qua và kéo ông ta ra khỏi con suối. Để tạ ơn, ông ta hứa sẽ cho ba đứa bé bất cứ cái gì mà bọn nhóc yêu cầu.
Đứa trẻ đầu tiên nói:
- Con rất muốn đi Disneyland.
- OK! Ta sẽ phái chuyên cơ riêng của ta đưa con đến đó! – Nhà lãnh đạo đáp.
Đứa trẻ thứ hai:
- Con muốn có đôi giày Nike giống loại mà Michael Jordan đang mang.
- Ta sẽ mua nó cho con và thậm chí còn có chữ ký của Michael!
Đứa trẻ thứ 3 nói:
- Con muốn có một chiếc xe lăn có tivi kèm dàn âm thanh nổi!
Tổng thống ngạc nhiên:
- Nhưng con trông không có vẻ gì là đau yếu cả…
- Con sẽ! Nếu như cha con biết được rằng con đã cứu ngài khỏi chết đuối!






Tưởng cô cũng vậy
Trong giờ sinh hoạt lớp cuối tuần, cô chủ nhiệm hỏi:
- CuTí, em cho cô biết lý do tại sao thứ hai em không đi học?
- Thưa cô, hôm đó mẹ giặt hết quần áo, nên em không có đồ mặc ạ!
- Thế hôm thứ ba?
- Thưa cô, em có đi ạ ! Nhưng đi ngang qua nhà cô, thấy quần áo cô phơi… tưởng cô cũng vậy, nên em quay về.